CHƯƠNG 1826
Tư Đồ Không muốn bảo Liễu Ảnh ra bên ngoài đợi nhưng lại nhớ ra Liễu Ảnh bị trẹo chân, tự đi ra ngoài sẽ mệt, đang định bảo bác sĩ tạm dừng lại một chút thì đúng lúc Trợ lý Giang tới.
“Sếp.” Trợ lý Giang đi vào chào, nhìn vết thương trên người anh ta thì có hơi đau lòng. Chuyện gì mà cả một mảng lớn thế?
Tư Đồ Không nguýt mắt lườm anh ta, vết thương của mình tự anh ta biết, tuy phạm vi vết thương có hơi rộng nhưng thực ra đều là vết thương ngoài da thôi, không bị thương tới xương cốt: “Cậu đưa Liễu Ảnh về trước đi, chú ý an toàn.” Tư Đồ Không không muốn để Liễu Ảnh ở lại đây quá lâu, bèn nói luôn với Trợ lý Giang.
Trợ lý Giang nhìn vết thương trên người anh ta, lại nhìn sang Liễu Ảnh rồi gật đầu. Xem ra không có vấn đề gì lớn, không cần phải lo lắng.
“Chân Liễu Ảnh bị thương đấy, cậu dìu cô ấy đi.” Tư Đồ Không tiếp tục nói, nếu là anh ta thì đã bế luôn rồi, nhưng là Trợ lý Giang thì anh ta không muốn, dìu thôi là đủ.
Trợ lý Giang bĩu môi, anh ta hiểu đó! Không phải là lo lắng cho Liễu Ảnh nhưng lại không muốn mình tiếp xúc quá nhiều với Liễu Ảnh sao! Đương nhiên, cho anh ta lá gan anh ta cũng không dám đâu.
Liễu Ảnh không quan tâm tới hai người này, được Trợ lý Giang dìu đi ra ngoài, Tư Đồ Không ở đằng sau nhắc nhở: “Nhớ bảo đảm an toàn cho Liễu Ảnh!”
Trợ lý Giang ngẩn người. Ý là bảo mình, hôm nay âm thầm bảo vệ cô Liễu sao? Anh ta… tủi thân nhưng không nói.
Liễu Ảnh không nghe thấy Trợ lý Giang trả lời, còn đang nghĩ rằng người này to gan thật đấy, dám phớt lờ cả Tư Đồ Không.
Nhưng Liễu Ảnh cũng sẽ không trêu chọc Trợ lý Giang, nên từ đầu đến cuối vẫn không nói lời nào. Hơn nữa, đây là trợ lý của Tư Đồ Không, cô không có tư cách để nói.
Bầu không khí vô cùng yên lặng, khiến Trợ lý Giang có chút nôn nóng. Trước đây khi anh ta quen biết Liễu Ảnh, biết Liễu Ảnh không phải như vậy, cho nên cảm thấy có hơi không quen với sự thay đổi bây giờ của cô. Hơn nữa, tổng giám đốc Tư Đồ còn bảo anh ta đi theo Liễu Ảnh nữa, chắc chắn là không định để cho Liễu Ảnh biết. Anh ta chưa làm chuyện này bao giờ mà, khó xử quá.
Liễu Ảnh chẳng có cảm giác gì về việc này cả, cô đã đang nghĩ xem về nhà giải thích với mẹ như thế nào. Cô bị thương, chắc chắn mẹ sẽ vô cùng lo lắng, đã vậy còn biết cô được Tư Đồ Không cứu nữa, có khi nào tâm lý sẽ chịu áp lực không.
Liễu Ảnh suy nghĩ, không có cách tốt nào cả, cô cũng không muốn che giấu, vậy là dứt khoát không thèm nghĩ nữa. Ánh mắt cô nhìn ra bên ngoài, đúng lúc nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc… Người phụ nữ bên cạnh Trợ lý Giang trước đây, chắc là đang đợi xe.
“Anh xem có tiện cho cô ấy đi nhờ không.” Liễu Ảnh nói thẳng. Cô ấy đợi một mình cũng hơi mệt, dù sao thì mình đã sắp tới nơi, tiện thể cho đi nhờ cũng được.
Vừa nãy Trợ lý Giang cũng đã thấy An Kỳ, nhưng không muốn cho cô ta đi cùng mà thôi, sợ hai người sẽ có mâu thuẫn gì đó. Nói chính xác là anh ta sợ Liễu Ảnh sẽ hiểu lầm, còn định phóng vụt qua, dù sao thì An Kỳ cũng nhớ biển số xe này. Kết quả là Liễu Ảnh lại bảo dừng lại, đưa cả An Kỳ theo, chuyện này khiến anh ta có hơi khó xử đó, nhưng lúc đi qua vẫn dừng lại.
An Kỳ nhìn chiếc xe dừng trước mặt, còn nghĩ rằng Trợ lý Giang đùa mình một chút rồi mới cho cô ta đi cùng, không ngờ rằng anh ta lại trực tiếp nhướng mày hỏi: “Muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!