CHƯƠNG 1766
Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu, mặt anh không cảm xúc, ánh mắt cũng có chút lạnh lùng, ngoài ra… không có gì đặc biệt cả.
Cô hoài nghi, không biết có phải Dương Tầm Chiêu đang cố ý không, anh căn bản không hề tức giận, nhưng khi Dương Tầm Chiêu nhìn thẳng vào cô, cô luôn cảm thấy rất chột dạ.
Nhìn Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu liếc mắt đưa tình, Mặc Thành đưa tay đỡ trán, anh ta không nên ở đây phải không? Sao lại có vẻ dư thừa rõ ràng như thế? Rõ ràng anh ta không làm gì cả nhưng vẫn có cảm giác mình bị chĩa mũi nhọn vào!
Mặc Thành ho “khụ” một tiếng, Dương Tầm Chiêu thu hồi ánh mắt, Hàn Nhã Thanh cảm thấy như mình được giải phóng vậy, cô nhìn Trương Minh Hoàng vẫn luôn nhìn chằm chằm cô đầy nghiền ngẫm, nở một nụ cười nhẹ, mang theo một ít ngượng ngùng.
Không hiểu sao cô cảm thấy hơi thân thiết với Trương Minh Hoàng, người này lạnh lùng, trên mặt cũng không có nét cười, ánh mắt lại lạnh như hồ băng sâu thẳm, dù gặp sóng dữ cũng không sợ hãi, cái lạnh này toát ra từ tận đáy lòng.
Dù là trước mặt Mặc Thành, hay trước mặt Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo mà ông nói ông rất thích thì cũng đều như thế, có thể thấy được con người thật của ông càng lạnh lùng hơn, thậm chí là không có chút tình cảm nào.
Hàn Nhã Thanh vốn dĩ sẽ không có cảm giác gì với loại người này, càng sẽ không nghĩ cách chủ động tiếp cận, nhưng… Trương Minh Hoàng lại là ngoại lệ.
Hàn Nhã Thanh không thích ngoại lệ, ngoại lệ có nghĩa là cô cần phải tốn rất nhiều tâm trí tiếp xúc với người này, nhưng Trương Minh Hoàng lại không cho cô cảm giác như thế.
Hàn Nhã Thanh dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Trương Minh Hoàng. Đúng thế… không sai, cảm giác của cô đối với Trương Minh Hoàng thật sự không giống với những người khác. Sự lạnh lùng của Trương Minh Hoàng khiến cô cảm thấy mình có thể tiếp thu được, thậm chí còn cảm thấy người này vốn dĩ nên như thế. Ông không cần phải thân thiết với người khác, bởi vì không có ai có thể đứng bên cạnh ông, ông không cần cười với người khác, vì không có ai xứng đáng để ông nở nụ cười cả.
Sự lạnh lùng, xa cách của ông không phải bởi vì ông cố ý làm thế, mà là… ông vốn dĩ đã thế rồi.
Đối với Trương Minh Hoàng, Hàn Nhã Thanh có một cảm giác rất khác lạ, rất thân thiết, hơn nữa… rất muốn tìm hiểu, tiếp xúc. Đây là cảm giác cô chưa từng có với người khác, giống như tự nhiên đã nên như thế, càng đáng sợ hơn là, Hàn Nhã Thanh phát hiện mình không ghét loại cảm giác này mà còn có chút vui sướng, kích động nữa!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!