CHƯƠNG 1703
“Giúp thế nào? Chẳng lẽ muốn tìm người thay thế sao? Trước tiên chưa nói đến chuyện chúng ta không thể làm thế được, bây giờ chuyện này đã âm ï như vậy, muốn làm cũng bất khả thi.”
Hàn Nhã Thanh bình tĩnh phân tích, dù là Bùi Dật Duy hay ai đi nữa. cô cũng sẽ khuyên họ đi tự thú. Việc cô có thể làm chỉ là giúp họ được giảm án, hoặc giúp người nhà của họ sống tốt hơn một chút.
Dương Tầm Chiêu không nói gì, chuyện này đã không còn đường cứu vãn nữa, chỉ cần không động vào vài điểm mấu chốt thì anh cũng không muốn dính vào. Anh đã tìm người đi điều tra chuyện này, giảm án thì có thể, nhưng phải xem Bùi Dật Duy nghĩ thế nào, làm thế nào mới được. Còn về chuyện trên mạng, nói thẳng ra thì nó thật sự không có nghĩa lý gì, vì vốn dĩ dư luận là thứ có thể dẫn dắt được.
“Bây giờ anh ta không có ý chí chiến đấu, cũng không ôm hy vọng sống, làm thế nào mới được đây?”
Hàn Nhã Thanh hỏi, đây mới là chuyện cô quan tâm nhất. Sự giúp đỡ của họ cũng chỉ có thể cứu được một người muốn được cứu, nếu anh ta một lòng muốn chết thì dù là thần tiên cũng không cứu được. Huống chi, cần gì phải cứu nữa đây?
“Có thứ gì anh ta bận tâm không? Người, hoặc là chuyện gì đó?”
Dương Tầm Chiêu nói, có lưu luyến sẽ có hy vọng muốn sống, sẽ muốn tiếp tục sống. Anh không tin lại có người nào không hề có dục vọng. Những người tự sát đó đa số là do bị ép đến bước đường cùng, biết đâu chỉ một câu nói thôi cũng cứu được họ, chỉ cần cho họ hy vọng, dù chỉ một chút thôi cũng được.
“Công ty? Anh ta đã không quan tâm nữa rồi. Người? Nếu thật sự anh ta có bận tâm đến ai đó thì chỉ có thể là em.”
Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu, muốn xem phản ứng của anh thế nào. Không phải vì cô tự luyến nhưng gần như tất cả những sắp xếp cuối cùng của Bùi Dật Duy đều xoay quanh cô, đều là vì muốn tốt cho cô. Nếu thật sự có gì khiến Bùi Dật Duy luyến tiếc thì chỉ có thể là cô, cho dù là vì tình yêu hay áy náy thì Bùi Dật Duy đều không buông bỏ được cô.
Dương Tầm Chiêu hằm hằm. Hừ! Cô cũng mạnh miệng gớm! Trước mặt người đàn ông của mình còn tự nhận mình là người quan trọng nhất của một người đàn ông khác! Cô tưởng anh chết rồi sao? Nhưng Dương Tầm Chiêu cũng không thể không thừa nhận rằng, Bùi Dật Duy thật sự rất yêu Hàn Nhã Thanh, trong lòng Bùi Dật Duy, cô gái lớn lên cùng mình từ nhỏ gần như đã chiếm cứ toàn bộ cuộc sống của anh ta. Dương Tầm Chiêu không muốn thừa nhận mình đang ghen ty, hai người họ là thanh mai trúc mã, giữa họ có quá nhiều kỉ niệm đẹp, mà những kỷ niệm đó lại không hề có sự tham dự của anh!
Hàn Nhã Thanh lắc đầu, Dương Tầm Chiêu thật dễ ghen mài! Dù trước đó đã nói rõ ràng rồi, những Hàn Nhã Thanh cũng hiểu nếu không ghen thì đó không phải là Dương Tầm Chiêu! Người đàn ông này hẹp hòi vô cùng, trái tim cô chỉ có thể dành cho anh mà thôi. Mặc dù đây cũng là một kiểu ngọt ngào nhưng cần phải chú ý mọi lúc, lỡ như một ngày nào đó mất kiểm soát thì sao? Hàn Nhã Thanh nghĩ, cô nâng mặt Dương Tầm Chiêu lên…
Người đàn ông này hẹp hòi vô cùng, trái tim cô chỉ có thể dành cho anh mà thôi. Mặc dù đây cũng là một kiểu ngọt ngào nhưng cần phải chú ý mọi lúc, lỡ như một ngày nào đó mất kiểm soát thì sao? Hàn Nhã Thanh nghĩ, cô nâng mặt Dương Tầm Chiêu lên…
“Ngốc quá, anh đang nghĩ gì thế hả? Bùi Dật Duy và em cùng nhau lớn lên, bọn em không có mâu thuẫn nên đương nhiên tình cảm vẫn luôn ổn định. Nếu nói hai người thật sự không có tình cảm gì với nhau thì chắc chắn là nói dối. Nếu em lừa anh nói em không có tình cảm gì với anh ta, đối xử lạnh nhạt với anh ta, không quan tâm gì tới anh ta thì anh có tin không? Tình cảm của em đối với anh ta cùng lắm cũng chỉ là em coi anh ta như anh trai mà thôi, không có tình cảm dư thừa nào khác. Bây giờ anh ta xảy ra chuyện, có thể giúp được chắc chắn em sẽ giúp, nhưng em đảm bảo em thật sự không có tình cảm nào khác với anh ta.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!