CHƯƠNG 1690
“Cậu bé à, là Vũ Kỳ thích chú, nên mới tới tìm chú, đâu phải chú chủ động tìm Vũ Kỳ đâu.” Trương Minh Hoàng hơi khiêu khích: “Hơn nữa Vũ Kỳ chỉ là một đứa bé, chú có thể có ý đồ gì được.”
Đường Minh Hạo cảm thấy tức điên lên mất, cái gì mà Vũ Kỳ chỉ là một đứa bé, sẽ không có ý đồ gì? Lẽ nào Vũ Kỳ lớn hơn một chút, thì ông ta thực sự sẽ có suy nghĩ gì đó sao? Con người này đang cố ý đúng không!
Trương Minh Hoàng biết Đường Minh Hạo đã hiểu nhầm rồi, nhưng ông ta lại không sửa lại, thay vào đó ông ta còn vui vẻ nhìn cậu bé đăm chiêu suy nghĩ. Hiếm khi cậu bé thể hiện ra vẻ mặt khác như vậy, ông ta rất thích. Dáng vẻ này mới giống một đứa trẻ, cứ lạnh lùng như vậy thì khó chịu biết chừng nào.
“Được, vậy thì chúng ta nói chuyện nghiêm túc đi!” Đường Minh Hạo buộc bản thân phải bình tĩnh lại, người trước mắt này quá xảo quyệt, thậm chí còn cố ý dẫn dắt cậu bé suy nghĩ lệch lạc. Cậu bé không thể như vậy được, không thể để ông ta dẫn dắt, buộc phải bình tĩnh lại, chủ động nắm bắt cơ hội trước.
Trương Minh Hoàng tỏ ra ngạc nhiên thấy rõ. Đứa trẻ này phản ứng nhanh như vậy sao? Không ngờ cậu bé lại đoán được ra ông ta đang cố ý khiến cho cậu bé suy nghĩ lung tung. Hơn nữa, còn có thể lấy lại bình tĩnh để “đàm phán” với ông ta nhanh như vậy nữa!
Quản gia Trọng ở bên cạnh thấy vậy cũng rất kinh ngạc! Niềm vui bất ngờ mà hai đứa trẻ này mang đến thực sự quá lớn! Cậu chủ nhỏ đây mới chỉ năm tuổi thôi, nhưng không hề giống trẻ con một chút nào cả. Thành chủ cố ý dẫn dắt, vậy mà lại không bị cuốn vào, đúng là khiến người ta phải kinh ngạc. Quản gia Trọng càng thêm khâm phục Đường Minh Hạo, thậm chí còn cảm thấy, cậu bé thực sự có thể làm thành chủ đời tiếp theo của Quỷ Vực Chi Thành.
“Nói chuyện?” Trương Minh Hoàng cố ý nói, ông ta thực sự rất hài lòng với đứa trẻ này, nhưng đáng tiếc… Nếu như Đường Thấm Nhi thực sự là con gái của ông ta thì tốt.
“Đúng vậy, nói chuyện, nói chuyện với nhau như hai người đàn ông.” Đường Minh Hạo có hơi khó chịu khi thấy ông ta cười như vậy, thậm chí còn cảm thấy bản thân bị khinh thường. Cậu bé phải nhanh chóng lấy lại thế chủ động.
“Được.” Trương Minh Hoàng gật đầu, ngồi ngay ngắn lại, nhìn thẳng vào Đường Minh Hạo. Đứa trẻ này ngồi thẳng lưng, lạnh lùng nhìn ông ta, giống như không mảy may muốn nhượng bộ vậy.
“Chú tên là gì, có thân phận thế nào?” Cả người Đường Minh Hạo căng cứng, cậu bé không thể để lộ ra vẻ sợ sệt được. Bây giờ cậu bé không chỉ có một mình, mà còn phải bảo vệ cả em gái nữa. Lúc này cậu bé đang đàm phán, nếu như tỏ ra yếu đuối thì sẽ thất thế, có khi còn bị người trước mặt cười nhạo.
“Trương Minh Hoàng, thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành.” Trương Minh Hoàng nghiêm túc trả lời, vốn dĩ ông ta không cần phải quan tâm, thế nhưng ông ta muốn dành đủ sự tôn trọng cho cậu bé trước mặt. Ông ta càng hy vọng cậu bé có thể mang lại thêm nhiều niềm vui cho ông ta hơn.
Đường Minh Hạo thoáng lộ vẻ nghi hoặc, hình như đã nghe thấy cái tên Quỷ Vực Chi Thành này ở đâu đó, nhưng cụ thể là gì thì cậu bé lại không nhớ ra. Nhưng điều đó không quan trọng, chắc chắn là một nơi vô cùng ghê gớm. Đường Minh Hạo nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, cậu bé rất hài lòng với sự thẳng thắn của người đối diện, cho nên cũng chủ động giới thiệu về bản thân: “Tôi tên Đường Minh Hạo, là anh trai của Vũ Kỳ.”
“Ừm.” Trương Minh Hoàng tỏ ý rằng bản thân đã nghe thấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!