CHƯƠNG 1688
“Nhưng cô chủ lại…” Quản gia Trọng hơi khó xử, tuy cả hai đều là trẻ con, nhưng cũng có chính kiến của riêng mình, e rằng cô chủ sẽ không chịu.
“Tôi sẽ đi nói với em gái.” Đường Minh Hạo đặt đồ xuống, vốn dĩ cậu bé đã không muốn để Đường Vũ Kỳ tiếp xúc nhiều với Trương Minh Hoàng, càng không thích bọn họ ở quá gần nhau. Không thân cũng chẳng quen, mà Đường Vũ Kỳ lại thích người kia như vậy đã đủ khiến cậu bé không vui rồi.
Bây giờ Đường Vũ Kỳ đã quên sạch hết những gì mẹ dạy, thật sự khiến người ta phải lo lắng. Hai anh em họ còn phải sống ở đây mấy ngày, nếu như sau này chứng minh được Trương Minh Hoàng không có ác ý gì, thì chuyển sang sau cũng chưa muộn.
Ở trong phòng khách, Đường Vũ Kỳ vừa chơi đồ chơi được chuẩn bị cho cô bé từ trước đó, vừa nói chuyện với Trương Minh Hoàng.
“Lúc cháu tới đây, mẹ cháu có ngăn cản cháu không? Trương Minh Hoàng vô cùng tò mò về phản ứng của Đường Thấm Nhi, lại càng tò mò về cách nhìn của cô đối với ông ta, nên bóng gió hỏi Đường Vũ Kỳ.
“Mẹ cháu không có ý kiến gì cả, chỉ bảo chúng cháu chú ý an toàn thôi.” Đường Vũ Kỳ không cần suy nghĩ mà trả lời ngay: “Thường thì mẹ cháu sẽ không quan tâm cháu đi đâu chơi, ba cũng vậy, chỉ cần có anh trai đi cùng là được.”
“Quan hệ giữa cháu và anh trai tốt thật.” Trương Minh Hoàng thở dài, đúng thật là song sinh sẽ hơi đặc biệt sao? Ông ta đã từng thấy rất nhiều cảnh anh em tương tàn, chị em tranh chấp. Nhưng Đường Vũ Kỳ và anh trai cô bé lại giống như cùng một người vậy, cả hai đều nghĩ cho đối phương, không tranh giành không cướp đoạt, yêu thương lẫn nhau.
“Đương nhiên rồi ạ! Anh trai thương cháu nhất luôn đó!” Đường Vũ Kỳ đắc ý nói, lúc nhỏ cô bé thích cái gì, anh trai đều nhường cho cô bé. Chuyện Đường Minh Hạo cưng chiều cô bé, những người xung quanh đều biết, cô bé cũng quý anh trai nhất, nhưng chưa bao giờ nói ra điều này, Đường Vũ Kỳ lè lưỡi thầm nghĩ.
“Anh trai cháu tên là gì?” Trương Minh Hoàng nhìn hành động nhỏ của Đường Vũ Kỳ, cũng không nhịn được cười. Nhớ ra mình còn chưa hỏi tên đứa trẻ này, liền cảm thấy có chút sơ suất. Haiz, lát nữa phải xưng hô với cậu anh trai khá lạnh lùng kia như thế nào đây?
“Ừm… lát nữa chú tự hỏi anh trai đi ạ!” Lúc đầu Đường Vũ Kỳ cũng định nói, nhưng đột nhiên lại muốn để anh trai và chú gần gũi hơn, nên cố tình trả lời như vậy. Cô bé quý chú, cũng quý anh trai. Cô bé không muốn hai người xảy ra mâu thuẫn, muốn hai người trở nên thân thiết hơn. Được như vậy thì có phải người chú này sẽ không còn cô đơn như vậy nữa không? Có rất nhiều chuyện Đường Vũ Kỳ không hiểu vì sao bản thân lại nghĩ như vậy, nhưng cô bé cứ nghĩ như vậy đấy, thậm chí còn muốn bọn họ làm theo những gì mình nghĩ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!