Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 1686

“Đi đâu cũng được ạ, Vũ Kỳ ngoan lắm, chỉ cần được ở cạnh chú thì ở đâu cháu cũng thấy vui.” Đường Vũ Kỳ đánh chữ rất nhanh, cô bé suy nghĩ một lát rồi lại bổ sung thêm một câu: “Anh cháu cũng vậy!”

Khuôn mặt Đường Minh Hạo hơi nặng nề, Đường Vũ Kỳ làm vậy là bán đứng cậu để làm cho người khác vui sao? Có phải bình thường cậu quá chiều chuộng cô em gái này rồi không!

“Anh, anh không vui sao?” Cảm thấy nhiệt độ bên cạnh mình hơi thấp, Đường Minh Hạo đang chau mày, Đường Vũ Kỳ ngọt ngào hỏi.

“Không phải, anh đang nghĩ bao giờ mới đến nơi.” Đường Minh Hạo nhìn chăm chú vào nụ cười xinh xắn ngọt ngào của Đường Vũ Kỳ, cậu không nặng lời nổi, lặng lẽ tính món nợ này cho Trương Minh Hoàng.

“Chẳng bao lâu nữa sẽ đến thôi!” Đường Vũ Kỳ nhìn bản đồ điện tử trên điện thoại, vui vẻ nói: “Chưa đầy mười phút nữa.”

“Ừ.” Đường Minh Hạo nói. Nơi này nhìn có vẻ rất yên tĩnh, không giống như những nơi phồn hoa, có vẻ hơi hẻo lánh, môi trường xung quanh rất tốt, Đường Minh Hạo cảm thấy chắc người này rất thích sự yên tĩnh.

Tâm trí Đường Minh Hạo không ngừng tưởng tượng dáng vẻ của Trương Minh Hoàng. Một người thế nào mà lại khiến Đường Vũ Kỳ thích thú đến mức cô bé phải dùng từ đẹp trai để hình dung. Xung quanh họ có rất nhiều người đẹp, Đường Vũ Kỳ lại là người không hay khen ngợi người khác. Vậy nên người đẹp trai này nhất định không bình thường, thậm chí là vẻ đẹp khiến người khác kinh ngạc.

Người đang nghĩ đến tự nhiên xuất hiện trước mặt, Đường Minh Hạo vẫn cảm thấy không quen.

“Chú!” Chiếc xe vừa dừng hẳn lại, Đường Vũ Kỳ đã hướng ra bên ngoài cửa sổ mà hét lên.

Đường Minh Hạo thoáng ngẩn người, người kia còn tự mình ra đón em gái cậu nữa, xem ra người này đối xử rất tốt, cũng rất quan tâm tới em gái. Bình thường khi ai đó tới nhà người khác chơi thì đều có người dẫn vào. Chủ nhà tự mình ra đón khách như vậy làm người khác cảm thấy ngạc nhiên vì sự đối đãi đặc biệt này. Đường Minh Hạo có thêm một chút ấn tượng tốt với Trương Minh Hoàng.

“Nào, để chú bế cháu xuống.” Trương Minh Hoàng mở cửa xe ra, bế Đường Vũ Kỳ xuống. Cô bé không hề buông tay ra, ôm chặt lấy cổ của Trương Minh Hoàng, cười vui vẻ.

Vốn dĩ Trương Minh Hoàng không định tự mình ra đón họ. Với thân phận của ông ta, từ trước đến giờ, không bao giờ có chuyện ông ta chủ động đi đón người khác, chỉ có người khác tới đón ông ta mà thôi. Nhưng ông ta thật sự cảm thấy quý mến Đường Vũ Kỳ, đứa bé này rất đáng yêu, thậm chí vừa nhìn đã cảm nhận được sự cô độc của ông ta, khiến ông ta cảm thấy được an ủi nên cũng thiên vị đứa bé này hơn một chút.

Trương Minh Hoàng thở dài một hơi, nhìn về phía Đường Minh Hạo, đứa trẻ còn lại trong xe. Ông ta biết Đường Minh Hạo, nhưng lần đầu gặp mặt, đứa trẻ này trầm tính và hơi lạnh lùng giống Dương Tầm Chiêu. Cậu bé quan sát ông ta, ánh mắt thể hiện rõ sự xét nét và thăm dò.

Thực ra, biểu cảm này không quá rõ ràng, nhưng dù sao Đường Minh Hạo cũng còn nhỏ tuổi, đứng trước mặt Trương Minh Hoàng vẫn còn quá ngây thơ, nên chút cảm xúc đó nhanh chóng bị nhìn thấu. Trương Minh Hoàng không trốn tránh, để kệ cho Đường Minh Hạo nhìn, thậm chí ông ta còn nở một nụ cười hiền hòa.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!