Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

Chương 1618

 

“Mẹ, con phải đi tìm Tư Đồ Không hỏi cho ra lẽ.” Liễu Ảnh nhấn mạnh một lần nữa, vì nhấn mạnh nên giọng nói của cô cao vút lên rõ ràng, câu nói được thốt ra chẳng khác gì tiếng gào thét.

 

Cô nhất định, nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

 

Hơn nữa, nếu như không truy cứu đến cùng, cho dù cô muốn rời đi, Tư Đồ Không cũng sẽ không để cô đi. Ngày hôm qua Tư Đồ Không đã nói rất rõ rồi, anh ta hành hạ cô năm năm vẫn chưa đủ, anh ta còn muốn hành hạ cô cả cuộc đời này.

 

Hận, thực sự rất căm hận. Năm năm thanh xuân của cô, tấm thân trong sạch của cô, cộng thêm tính mạng của ba cô, như vậy còn chưa đủ sao?

 

Vậy mà Tư Đồ Không còn muốn tra tấn cô cả đời?

 

“Liễu Ảnh, còn đừng đi tìm anh ta, đừng đi hỏi anh ta, con qua bên này với mẹ đi. Không, mẹ sẽ về với con, nhưng con không được làm gì cả. Con chờ mẹ, nghe mẹ nói, con không được làm gì cả, chờ mẹ về với con…” Mẹ Liễu càng nghe càng hoảng hốt, bà biết bà không thể khuyên nhủ được con gái mình.

 

“Liễu Ảnh, chờ đến khi mẹ về với con rồi, con muốn làm gì thì mẹ sẽ cùng làm với con.” Giọng nói của mẹ Liễu mang theo vẻ kiên định. Nếu đã không thể khuyên nhủ được, vậy thì bà sẽ cùng con gái đối mặt.

 

Bà cũng đã nhẫn nhịn năm năm rồi. Vốn tưởng rằng, tất cả mọi chuyện đã kết thúc, gia đình họ có thể êm ấm trở lại. Bà cũng chẳng mong muốn gì nhiều, chỉ cần hai đứa con của bà bình an là tốt rồi.

 

Thế nhưng, nhà Tư Đồ lại không chịu buông tha cho bọn họ. Bà Tư Đồ nói cho Liễu Ảnh biết sự thật năm đó như vậy là muốn hại Liễu Ảnh của bà, cho nên bà không thể nhẫn nhịn được nữa.

 

Bà phải quay về, vì chuyện năm đó, bà phải quay về đòi lại công lý cho con gái của bà.

 

Nghe những lời mẹ nói, những giọt nước mắt của Liễu Ảnh lại rơi lã chã. Cô hiểu ý của mẹ, nhưng cô không muốn mẹ lại dính líu vào chuyện này một lần nữa.

 

Liễu Ảnh đã đi theo Tư Đồ Không năm năm, đương nhiên cô biết anh ta có sức mạnh như thế nào. Cô và mẹ hoàn toàn không thể đấu lại với Tư Đồ Không.

 

Bản thân cô có thể bất chấp tất cả, nhưng cô không thể để mẹ mình bị tổn thương.

 

“Liễu Ảnh, con nhất định phải nghe lời mẹ. Thời hạn năm năm của con và Tư Đồ Không đã kết thúc rồi.

 

Nhớ kỹ, mấy ngày này con không được đi một mình đến tìm Tư Đồ Không. Mọi chuyện cứ chờ mẹ về rồi tính tiếp.” Mẹ Liễu không biết bây giờ cô vẫn ở chung với Tư Đồ Không. Bà cho rằng thời gian năm năm đã đáo hạn, Liễu Ảnh đã rời xa Tư Đồ Không rồi.

 

Liễu Ảnh thoáng giật mình, rồi sau đấy lặng lẽ thở dài. Hiện giờ mẹ lo rằng cô sẽ đi tìm Tư Đồ Không, lo rằng anh ta sẽ làm tổn thương cô, nhưng rõ ràng mẹ không biết Tư Đồ Không chưa thả cho cô đi.

 

Nếu biết điều này, chỉ sợ mẹ sẽ phát điên lên mất.

 

Liễu Ảnh mím chặt môi, cô không dám nói với mẹ chuyện mình vẫn chưa rời xa Tư Đồ Không.

 

“Liễu Ảnh, con có nghe mẹ nói không?” Mẹ Liễu không nghe Liễu Ảnh nói gì, bà sốt ruột đến mức nổi đóa lên.

 

“Mẹ, con nghe rồi.” Liễu Ảnh nhẹ nhàng thở ra, giọng nói rõ ràng đã yếu hẳn đi.

 

“Vậy thì con hứa với mẹ, không được đi tìm Tư Đồ Không một mình đâu đấy. Anh ta quá nguy hiểm, con sẽ bị thương mất.” Điều mẹ Liễu lo lắng chính là chuyện này. Năm đó bà đã tận mắt chứng kiến sự tàn độc của Tư Đồ Không. Bà không thể để con gái xảy ra chuyện gì được.

 

“Được rồi, con hứa với mẹ.” Giờ phút này, giọng nói của Liễu Ảnh hơi rầu rĩ, vì cô vừa khóc, cũng vì trong lòng cô quá nặng trĩu. Lúc này, cô hứa với mẹ, nhưng trong lòng cô không thật sự nghĩ như vậy.

 

Cô chỉ không muốn khiến mẹ lo lắng mà thôi.

 

“Mẹ, mẹ không cần về đâu, con sẽ tới tìm mẹ. Bây giờ con còn có chuyện phải giải quyết. Chờ con giải quyết xong xuôi mọi chuyện, con sẽ đến tìm mẹ.” Liễu Ảnh nghĩ đến bà Tư Đồ, nghĩ đến sự dối trá và tàn ác của bà ta, cô biết mình không thể để mẹ quay về được.

 

“Không được, nếu con qua đây thì đi ngay bây giờ đi, nếu không mẹ sẽ về đó. Con đừng nghĩ có thể lừa gạt mẹ, con thì có chuyện gì để giải quyết chứ?” Mẹ Liễu hoàn toàn không tin lời của cô, bà rất hiểu con gái của mình.

 

“Mẹ, mẹ còn nhớ anh Dật Duy không? Anh ấy đã xảy ra chuyện rồi.” Liễu Ảnh đã có được câu trả lời mà mình muốn rồi, cô không muốn khiến mẹ lại đau lòng vì chuyện này thêm nữa. Cô cũng không muốn mẹ về đây, vậy là cô mau chóng chuyển đề tài. Đương nhiên, hiện tại thì chuyện của Bùi Dật Duy cũng là một cái cớ rất tốt.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!