CHƯƠNG 1441: CHÂN TƯỚNG RÕ RÀNG (1)
Phạm My là ai? Muốn nhẹ nhàng có thể nhẹ nhàng, muốn nghiêm có thể nghiêm, nếu chuyện cãi nhau, người bình thường tuyệt đối không đấu lại Phạm My, dĩ nhiên nếu bàn về khí thế, hào quang, người bình thường cũng không thể so với Phạm My.
Huống chi Phạm My đi theo bên cạnh Đường Vân Thành, nhiều năm làm bà chủ Đường như vậy, có sự việc gì mà bà chưa từng thầy đâu, người như Trình Nhu Nhu sao có thể là đối thủ của bà?
Phạm My nói câu này một cách bình tĩnh, nhưng rõ ràng bao hàm rất nhiều nghĩa.
Thứ nhất, Phạm My đặc biệt nhắn mạnh sự yêu chiều của nhà họ Đường đối với con gái lớn nhà họ, điều này hoàn toàn trái ngược với lời đồn của cô công chúa ở Quỷ Vực Chỉ Thành.
Thứ hai, công chúa không danh không phận, ở lại nhà họ Dương để gác đêm cho Dương Bạc Vệ, chuyện này không hợp lý, mặc dù mọi người cũng bàn tán cậu ba nhà họ Dương phải cưới công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng rất nhiều người xem thường cách làm của công chúa.
Con gái nhà ai lại không danh không phận chạy tới nhà người khác gác đêm?!
Lời Phạm My rõ ràng mang theo ý châm chọc.
Trình Nhu Nhu dù có ngu đi chăng nữa, giờ phút này cũng đã hiểu.
Trình Nhu Nhu hơi tức giận với Phạm My, cô ta vốn không có đầu óc lại nói tiếp: “Cô cả Đường không phải có quan hệ không tệ với Dương Tầm Chiêu? Sao lại không đến được?”
Phạm My trợn tròn mắt, hơi kinh ngạc nhìn công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành này, đè những câu chửi thề xuống.
Mẹ, công chúa Quỷ Vực Chi Thành đầu óc có vấn đề à?!
Sao lại nói như vậy trong dịp này?
Nếu là hôm nay là chuyện vui nhà họ Dương, cô ta nói ra như vậy thì thôi, nhưng là hôm nay là tang lễ Dương Bạc Vệ.
Tang lễ, người tới đều là tôn trọng đối với người đã khuất, Đường Vân Thành và Phạm My đại diện nhà họ Đường tới là sự tôn trọng lớn nhất đối với Dương Bạc Vệ.
Tang lễ dù sao không phải hôn lễ, nếu không phải quan hệ đặc biệt gần gũi, người lớn cũng không thể tùy tiện mang mấy đứa nhỏ đi lung tung.
Nếu Đường Lăng tới cũng bình thường, dẫu sao Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu là anh em tốt, nhưng Đường Vân Thành mang cô cả Đường tới, đương nhiên là không hay rồi.
“Cô Trình đúng không?” Phạm My nhìn về Trình Nhu Nhu đột nhiên cười một tiếng, Phạm My cũng không gọi công chúa gì nữa, nghe không được tự nhiên, mà người như vậy, công chúa nỗi gì? Làm heo còn được.
Trình Nhu Nhu nghe được Phạm My gọi, sắc mặt rõ ràng thay đổi, đến bây giờ, thành chủ vẫn không yêu cầu cô ta đổi họ, cô ta vẫn mang họ Trình.
Đây là chuyện cô ta vẫn ngại trong lòng.
“Ai cũng biết cô cả Đường chúng tôi thông minh, hiểu lễ phép, có chừng mực, cho nên, cô cả nhà chúng tôi sẽ không đề người ta nhìn ra lỗi sai, cô Trình thế này là muốn bêu xấu người nhà chúng tôi rồi.” Phạm My không định nói như vậy, nhưng Trình Nhu Nhu quá đáng quá, Phạm My lúc này đã đổi giọng.
“Tôi không có ý đó, tôi cảm thấy cô Đường và Dương Tầm Chiêu quan hệ không tệ, cũng nên đến thắp hương cho bác trai.” Trình Nhu Nhu chống lại khí chất của Phạm My, người rụt lại theo bản năng, giọng cũng nhỏ lại.
“Cô Trình nghe ở đâu chuyện cô cả Đường tôi quan hệ tốt với cậu ba thế? Cô Trình lấy tư cách gì chất vấn chuyện này?” Phạm My giờ phút này đã trầm mặt hẳn, trong giọng nói của bà rõ ràng có thêm phần lạnh lẽo.
Chuyện liên quan tới Dương Tầm Chiêu và Nhã Thanh không có nhiều người biết, đều là người thân nhất.
Ông bà cụ Dương cũng không biết chuyện này, Trình Nhu Nhu này sao biết được?
Phạm My đương nhiên nghe được địch ý trong giọng Trình Nhu Nhu, vốn Phạm My cho rằng Trình Nhu Nhu vì thích Dương Tầm Chiêu, nhưng là bây giờ xem ra chuyện có vẻ không đơn giản như vậy.
Đường Vân Thành đứng ở một bên yên lặng từ đầu đến giờ đôi mắt cũng tối đi mấy phần.
“Ở nhà họ Dương, tang lễ của anh Dương, cô Trình đây có tư cách gì? Cô nghĩ mình là ai?” Lời Phạm My càng thêm mấy phần hùng hỗ dọa người.
“Tôi… Tôi…” Trình Nhu Nhu lắp bắp, trong lúc nhất thời bị Phạm My chặn không nói được, cô ta biết hiện tại mình chưa kết hôn với Dương Tầm Chiêu kết hôn, không danh không phận.
Người xung quanh đứng hóng nhìn Trình Nhu Nhu, ánh mắt đều hơi thay đổi, cô công chúa Quỷ Vực Chi Thành chẳng lẽ đầu óc thật sự có vần đề?
“Bà Đường, con bé chỉ là đứa trẻ, đừng tức giận với nó.” Bà Dương âm thầm thở dài, dù rất tức giận với hành động của Trình Nhu Nhu, nhưng bà vẫn phải giảng hòa.
“Đương nhiên tôi sẽ không nông cạn như cô ta, chẳng qua tôi thấy bà cụ Dương cứ giữ cô ấy bên người, tôi còn tưởng nhà họ Dương có thêm nhân viên mới, tôi cũng đang thấy hơi lạ, cho nên phải hỏi rõ ràng, tránh để sau này người ta đồn nhà họ Đường chúng tôi không biết điều.” Phạm My không nghĩ đến việc gây chuyện, nhưng bà vốn có thành kiến với bà cụ Dương, bây giờ nghe bà cụ viện cớ cho Trình Nhu Nhu, lời nói cũng trở nên không khách khí.
“Xin hỏi bà cụ Dương, cô Trình đây ở nhà họ Dương có thân phận gì?” Phạm My đã sớm biết chủ định của ông bà cụ Dương, người của nhà họ Đường cũng đều biết, chỉ bắt quá dù sao cũng là tang lễ Dương Bạc Vệ, cũng không dám gây sự. Nhưng trong lòng Phạm My vẫn khó chịu, cách làm của ông bà cụ Dương thật sự là quá ác tâm.
Thanh Thanh mặc dù thông cảm với Dương Tầm Chiêu, nhưng ông bà cụ Dương đã làm thành như vậy, trong lòng Thanh Thanh chắc chắn không thoải mái, vốn còn muốn nhịn một chút, nhưng là hết lần này tới lần khác có người không có mắt.
Phạm My vừa nói xong, người xung quanh cũng dựng lỗ tai lên, cũng muốn nghe câu trả lời của bà cụ Dương.
Dẫu sao công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành ở nhà họ Dương gác đêm Dương Bạc Vệ, hơn nữa hôm nay còn phụ trách tiệc tối nhà họ Dương, những chuyện này đều muốn truyền một tin đến mọi người, đó chính là cậu ba nhà họ Dương có thể sẽ cưới công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành.
Nhưng tuy là gây chuyện lớn như vậy, ông bà cụ Dương cũng không có động thái, cũng không có thay công chúa Quỷ Vực Chi Thành này nói một câu.
“Hôm nay là tang lễ Bạc Vệ, những chuyện khác sau này hãy nói.” Bà cụ Dương không trả lời Phạm My, Dương Tầm Chiêu dù đã trở lại, nhưng sau khi Dương Tầm Chiêu trở lại, không nhìn họ một cái, cũng không nói cùng họ một câu, bà cụ Dương không dám làm to chuyện.
“Nhìn ý bà cụ Dương, cô Trình cũng không phải người nhà họ Dương? Vậy vừa rồi cô Trình dựa vào đâu để chất vấn tôi?” Phạm My nghe được bà cụ Dương nói không nhịn được cười nhạt.
Bà cụ Dương thú vị thật, muốn để Dương Tầm Chiêu cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành, nhưng không dám thừa nhận.
Cô công chúa này chẳng lẽ cũng không thầy thất vọng sao?!
Lời Phạm My thật ra là nói cho Trình Nhu Nhu nghe, nếu Trình Nhu Nhu có một chút đầu óc, cũng có thể nhìn ra thái độ vừa rồi của bà cụ Dương, cũng hẳn sẽ thương tâm, lòng đau như cắt chứ ?
Nhưng khiến Phạm My bắt ngờ là Trình Nhu Nhu không hề có ý trách bà cụ Dương, lại nhìn bà, mặt đầy tức giận: “Tôi và Dương Tầm Chiêu đã định sẵn để cưới, chúng tôi là định kết hôn.”
Phạm My lại phải kinh sợ, đầu óc công chúa Quỷ Vực Chi Thành quả nhiên có vấn đề.
Dương Tầm Chiêu chưa bao giờ thừa nhận, bà cụ Dương cũng tránh không đáp, cô công chúa Quỷ Vực Chi Thành này cứ thế chủ động? !
Không dè đặt, mắu chốt còn không muốn tự cho mình mặt mũi!!
Người ở Quỷ Vực Chi Thành bây giờ cũng không biết xáu hỗ như vậy sao?!
Công chúa Quỷ Vực Chi Thành làm như vậy, thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đồng ý không?!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!