CHƯƠNG 1416: VẢ MẶT CÓ ĐAU KHÔNG? (2)
Người Quỷ Vực Chi Thành đền tìm Đường Lăng tính sổ!!
Dưới tình huống này cho người Quỷ Vực Chỉ Thành đi vào thì có nghĩa là bán đứng Đường Lăng!
“Anh Đường cũng nói cho bọn họ vào, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của anh Đường, có lẽ anh Đường có cách giải quyết.” Lâm Bối nói câu này không phải nói suông, dù sao cô biết trước đó Đường Lăng đi gặp Karoo!!
“Anh ta có cách giải quyết? Anh ta có cách giải quyết thì không cần câu xin hoàng thát chúng ta giúp đỡ, hơn nữa anh ta như vậy thì chỉ có thế lực của bọn họ mới có cách giải quyết, Tiểu vương tử không hiểu thì đừng nói bậy, đừng làm trò cười cho.
người khác.” Đô đại nhân không để Đại vương tử vào trong mắt, đối với Tiểu vương tử chưa từng được Quốc vương liếc mắt thì càng không hề tôn trọng.
Con ngươi của Đường Lăng nheo lại, anh định mở miệng nói chuyện.
“Đô đại nhân, ông không thể giải quyết nhưng chưa chắc người khác không thể giải quyết, ông sợ nhưng chưa chắc người khác sợ, không thể bởi vì mình sợ hãi mà nghĩ người khác cũng sợ hãi giống như mình.” Lâm Bồi nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi mang theo sự lạnh lẽo.
Sau khi Lâm Bối trở lại hoàng thất thì luôn dè dặt, cần thận, cũng không nhiều lời, cũng không xảy ra xích mích với người khác, trước kia có rất nhiều người bắt nạt cô, cô cũng có thể nhẫn nhịn.
Trước kia ngay cả những người hâu bắt nạt cô thì cô cũng không đáp trả lại như thề.
Đô đại nhân là người tâm phúc của Quốc vương, Lâm Bối lại chống đối Đô đại nhân.
Người trong phòng khiếp sợ, Đại vương tử cũng khiếp sợ, anh ta thật sự không nghĩ tới Lâm Bói sẽ cãi lại Đô đại nhân.
Sau khi Đại vương tử kinh ngạc thì thầm khen ngợi trong lòng, nói tốt lắm!!
Đường Lăng cong môi, anh biết rõ Lâm Bồi, anh cũng biết Lâm Bói vắt vả ở trong hoàng thát thé nào, cho nên cô vẫn luôn ăn nói cẩn thận, anh nhìn vẻ kinh ngạc của những người đó thì biết trước kia cô chưa từng làm như thế.
Cho nên có phải cô làm như vậy là vì anh hay không? Dù sao vừa rồi cô cãi lại Đô đại nhân là vì bảo vệ anh.
Đường Lăng nghĩ vậy thì trong lòng vô cùng thoải mái, ừ, cảm giác có người bảo vệ đúng là không tệ!!
Huống chi người bảo vệ anh là người phụ nữ của anhI!
“Tiểu vương tử, cậu quay về hoàng thất đã mười mấy năm, sao lại không hiểu chuyện như thế, đúng là buồn cười.” Đô đại nhân nhìn Tiểu vương tử rồi lắc đầu, dáng vẻ hoàn toàn chướng mắt: “Quốc vương nhận một đứa con trai như vậy đúng là…”
Đô đại nhân nói chưa nói xong thì một chiếc đũa nhanh chóng bay về phía ông ta, tốc độ của chiếc đũa quá nhanh, ông ta vốn không kịp tránh đi, hơn nữa bởi vì ông ta quá kinh ngạc nên mở miệng ra.
Chiếc đũa cắm vào trong miệng ông ta, bởi vì lực quá mạnh nên cắm vào trong cỗ họng, nều không có hàm răng ngăn lại một chút thì có lẽ chiếc đũa kia có thể bay xuống bụng ông ta.
Tuy rằng hàm răng ngăn lại, nhưng lực chiếc đũa vẫn mạnh, cắm vào cỗ họng Đô đại nhân, khóe môi Đô đại nhân nhanh chóng chảy ra máu.
“Đô đại nhân, ông không sao chứ.” Người trong phòng nhìn thấy cảnh này thì khiếp sợ, nhát thời choáng váng.
Có người muốn mưu sát Đô đại nhân, chẳng lẽ người Quỷ Vực Chi Thành đã vào được, nhưng cho dù người Quỷ Vực Chỉ Thành vào được thì cũng phải tìm Đường Lăng tính sổ, không thể nào ra tay với Đô đại nhân.
“Ai? Là… Là ai đánh lén tôi?” Đô đại nhân rút chiếc đũa ra, máu trong miệng chảy ra càng nhanh, lúc này Đô đại nhân không quan tâm người ta cười nhạo mình, khuôn mặt của anh ta bị dọa đến trắng bệch, giọng nói cũng yếu ớt.
“Đô đại nhân, không lẽ là người Quỷ Vực Chi Thành?” Có người cần thận nói một câu.
Sắc mặt Đô đại nhân càng trắng, nuốt xuống lời chát vấn, không dám nói lời nào, nều thật sự là người Quỷ Vực Chi Thành thì ông ta chỉ có thể nhịn.
“Tôi xin lỗi, tôi chơi không cần thận nên lỡ tay.” Đường Lăng cười khẽ ra tiếng, tay anh đang quay chiếc đũa, cho nên mọi người lập tức hiểu ý của anh.
Anh là người phóng đũa vào cổ họng Đô đại nhân, nhưng anh nói không cần thận nên lỡ tay, nếu anh thật sự không cần thận thì sao có thể trùng hợp bay vào miệng của Đô đại nhân chứ?
Người này rõ ràng có ý, trước đó Đô đại nhân nói nhiều lời châm chọc anh như thế nhưng anh không hề ra tay, hiện tại Đô đại nhân không châm chọc anh, vì sao anh lại như thế?!
“Anh? Là anh? Không ngờ là anh? Anh thật to gan?” Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng làm, không phải là người Quỷ Vực Chi Thành thì lập tức nồi giận.
“Đường Lăng, anh đắc tội với người Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại lại đắc tội với hoàng thất chúng tôi, anh chết chắc rồi, chết chắc rồi.” Đô đại nhân không quan tâm cổ họng đau đớn, dùng sức gào lên.
“Ý của Đô đại nhân là ông có thể đại diện cho hoàng thát?” Đường Lăng cười nhạo, người bên cạnh Quốc vương là người như thế? Khó trách máy năm nay nước R ngày càng hỗn loạn!!
Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng nói thì ngắn ra, sắc mặt khẽ thay đổi, anh ta cũng ý thức được mình vừa nói sai.
“Quốc vương nói tôi đến đây, tôi đại diện cho ý của Quốc vương.” Đô đại nhân suy nghĩ cũng rất nhanh, lập tức trả lời.
“Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành vẫn đang chờ ở bên ngoài?” Người báo tin không nhịn được nhắc nhở một câu, thời gian trôi qua như vậy vẫn không có kết quả, cũng không thể để người Quỷ Vực Chi Thành chờ như thế?
Nhưng đó là người Quỷ Vực Chi Thành, không ai có thể đắc tội nổi!!
“Cho bọn họ đi vào.” Lâm Bối lại lên tiếng, hiện tại Lâm Bồi càng thêm chắc chắn người Quỷ Vực Chi Thành không phải tới tìm Đường Lăng tính số.
Đại vương tử nhìn về phía Lâm Bồi, anh ta nhìn thái độ kiên định của Lâm Bồi, dường như vô cùng chắc chắn, Đại vương tử lại nhìn về phía Đường Lăng, vẻ mặt của Đường Lăng rất bình tĩnh, không hề sợ hãi, Đại vương tử suy nghĩ, sau đó trầm giọng nói: “Được, vậy cho bọn họ vào đi.”
Chuyện gì nên tới thì sẽ tới, nên đối mặt thì phải đối mặt.
Đô đại nhân vừa nói một câu không sai, với năng lực của anh ta cũng không thể giấu được người Quỷ Vực Chi Thành chuyện thả Đường Lăng đi.
Không bằng cho người Quỷ Vực Chi Thành vào trước, đền lúc đó lỡ có chuyện gì cũng có thể tùy cơ ứng biến.
“… Vâng.” Người báo tin ngần người, sau đó mới đi ra ngoài.
Căn phòng nhát thời thời yên tĩnh, không có ai nói chuyện, ngay cả Đô đại nhân cũng im lặng.
Chẳng qua ngoại trừ Đường Lăng thì vẻ mặt của máy người vô cùng nghiêm túc, trên mặt mang theo lo lắng và sợ hãi.
Ngay cả trong lòng Lâm Bói cũng lo lắng, cô không nhịn được ngước mắt nhìn về phía Đường Lăng, trùng hợp đối diện với ánh mắt của Đường Lăng.
Đường Lăng cười cười với cô, trái tim hoảng loạn của Lâm Bồi lập tức bình tĩnh lại.
Cô biết có Đường Lăng ở đây thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Miệng của Đô đại nhân vẫn còn chảy máu, nhưng ông ta không quan tâm nhiều như vậy, bản năng lùi về phía sau, tránh ra xa, sợ đến lúc đó mình bị liên lụy.
Mắy người khác đứng bên cạnh Đại vương tử, dáng vẻ bảo vệ Đại vương tử, bọn họ luôn đề phòng ở mức độ cao.
“Mấy người đi qua đó bảo vệ anh Đường, tôi không sao, mục đích của Quỷ Vực Chi Thành cũng không phải là tôi.” Mặc dù trong lòng Đại vương tử sợ hãi, vô cùng sợ hãi, nhưng anh ta nghĩ người Quỷ Vực Chi Thành nhắm vào Đường Lăng, hiện tại người nguy hiểm nhát là Đường Lăng, hiện tại người nên được bảo vệ là Đường Lăng.
“Đại vương tử, chúng tôi…” Máy người khiếp sợ, có chút do dự, bọn họ là người của Đại vương tử, bọn họ đương nhiên phải bảo vệ sự an toàn cho Đại vương tử trước.
“Cứ làm theo lời của tôi nói.” Đại vương tử cắt ngang lời bọn họ, dưới tình huống này, Đại vương tử không còn nghĩ đến vần đề hợp tác, anh ta thật sự không muốn Đường Lăng xảy ra chuyện, Đại vương tử vồn là người nghĩa khí, anh ta và Quốc vương hoàn toàn khác nhau.
Lâm Bối cũng không quá bát ngờ, Lâm Bồi đi theo bên cạnh Đại vương tử máy năm nay, cô hiểu rõ Đại vương tử cho nên trong tình huống này Đại vương tử đưa ra quyết định như thế thì cô cũng không bát ngờ.
Đường Lăng cũng không nói gì, chỉ nhìn Đại vương tử một cái, Đường Lăng biết rõ hơn bát cứ ai, anh sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Anh nghĩ người không gặp nguy hiểm nhát ở đây chính là mình!!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!