CHƯƠNG 1375: KHÔNG GÌ LƯU LUYẾN (1)
Bên cạnh Dương Tầm Chiêu vẫn luôn có người giỏi đào các loại tin tức, bằng không, lần này Dương Tầm Chiêu cũng không có khả năng có được tất cả chứng cớ phạm tội của Trác Hiều Lam nhanh như vậy, Dương Tầm Chiêu muốn tra thì sẽ không có không tra được.
Hơn nữa nơi như nước R này, Dương Tầm Chiêu hẳn sẽ có người càng lợi hại hơn núp trong bóng tối đào các loại tin tức, dẫu sao nước R mà nói là một đất nước nguy hiểm, hơn nữa bọn họ cũng không ổn định như nước z.
Có rất nhiều chuyện có thể tùy thời xảy ra thay đổi, những năm gần đây Dương Tầm Chiêu có thể ở nước R thuận buồm xuôi gió, hơn nữa phát triển hết sức nhanh chóng, nhất định là bởi vì có thể kịp thời lấy được các loại tin tức.
Con ngươi của Đường Lăng nhìn về Lâm Bối trên giường lần nữa, thật ra thì anh cũng không muốn âm thầm đi thăm dò chuyện của cô, nhưng anh biết, nếu anh trực tiếp hỏi, khẳng định cô cũng sẽ không nói gì, hơn nữa chỉ sợ sẽ càng thêm phòng bị anh.
Đường Lăng cầm lấy điện thoại gọi cho Dương Tầm Chiêu.
“Anh ở nước R bên này có người chuyên đào tin tức phải không?” Điện thoại vừa được nghe, Đường Lăng nói thẳng ra mục đích của anh.
“Ừ, có.” Dương Tầm Chiêu không giấu giếm, cũng không hỏi Đường Lăng làm gì, nói: “Lát nữa tôi để anh ta liên lạc với anh.”
Nếu Đường Lăng hỏi cái này, nhất định là cần đến!
“Được.” Khóe môi Đường Lăng hơi nâng lên, mấy phần cười, quả nhiên là anh em, quá được nhờ rồi!
“Đúng rồi, bên nhà họ Trác có chuyện gì không.” Đường Lăng đi gấp, lúc anh đi, chuyện bên kia còn chưa giải quyết, anh vẫn không yên lòng.
“Ba mẹ của Trác Thanh đến làm loạn nhà họ Đường hai lần.” Trong giọng nói Dương Tầm Chiêu cũng không có quá nhiều cảm xúc, giọng cũng không nghe ra có gì khác thường.
“Ừ, đoán được rồi.” Đường Lăng đã sớm nghĩ tới ba Trác và mẹ Trác sẽ làm loạn, ba Trác và mẹ Trác cũng không dám đi gây chuyện với Dương Tầm Chiêu, nên đến nhà họ Đường nháo, bọn họ đơn giản cũng bởi vì bình thường quan hệ với nhà họ Đường coi như không tệ.”Không cần phải để ý đến bọn họ, chuyện nên làm thế nào thì làm thế đó.”
“Chỉ cần không phải Trác Thanh, những người khác tôi cũng sẽ không để ý tới.” Giọng Dương Tầm Chiêu thoáng mang theo chút lãnh trầm, Trác Hiểu Lam làm những chuyện kia, bất kể là người nào cầu xin tha thứ anh cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Trác Hiểu Lam.
Chỉ là, điều duy nhất anh lo lắng chính là mẹ Trác và ba Trác sẽ quấn Trác Thanh, để Trác Thanh tới trước mặt anh cầu xin tha thứ.
“Điểm này anh yên tâm, Trác Thanh sẽ không làm như vậy.” Đường Lăng nói hết sức khẳng định, đối với anh em của mình anh vẫn vô cùng tin tưởng, vô cùng hiểu rõ.
Coi như Trác Hiểu Lam không cứng rắn chia rẽ Trác Thanh và Viên Ngữ, coi như Trác Hiểu Lam không muốn giết Trác Thanh, sau khi Trác Thanh biết những chuyện Trác Hiểu Lam làm với Thanh Thanh cũng tuyệt đối sẽ không đến trước mặt Dương Tầm Chiêu xin tha thứ thay Trác Hiểu Lam.
“Ừ.” Dương Tầm Chiêu nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Bên kia thế nào? Tìm hiểu rõ ràng chưa?”
Đường Lăng ngẩn người, vốn đã nói anh vừa đến, Mạnh Lâm sẽ báo cáo cặn kẽ tình huống cho anh, nhưng lên xe Lâm Bối ngủ ngay, sau đó Mạnh Lâm cũng không nói quá nhiều, những chuyện Mạnh Lâm nói lúc trước anh cũng không có nghe vào rất nhiều.
“Sao thế? Tình hình rất nghiêm trọng?” Dương Tầm Chiêu không nghe thấy câu trả lời của anh, tròng mắt hơi trầm xuống, đối với hiểu biết của anh với Đường Lăng, trừ phi chuyện đặc biệt nghiêm trọng, bằng không anh không thể nào ngay cả lời cũng không nói.
“Không phải, tôi vẫn chưa hiểu rất rõ ràng, ngày mai tôi sẽ tìm hiểu rõ hơn chút nữa, gọi điện thoại cho anh sau.” Đường Lăng nắm điện thoại, giờ phút này hơi chột dạ, chỉ là lúc thấy Lâm Bối trên giường, khóe môi lại không nhịn được nâng lên.
Có cái gì phải chột dạ, vợ anh so với cái gì cũng quan trọng hơn, lại nói chuyện bên này cũng không gấp lúc này.
Một đầu khác của điện thoại, Dương Tầm Chiêu rõ ràng sửng sốt, chuyện gì vậy?
Đường Lăng nói vẫn chưa tìm hiểu rõ ràng?
Nhưng anh hiểu rất rõ Đường Lăng, từ trước đến giờ Đường Lăng làm việc cẩn thận, từ trước đến giờ luôn nghiêm túc, bây giờ anh nghe Đường Lăng hẳn không phải là ở trên đường, hẳn đã đến khách sạn, như vậy theo lý thuyết Đường Lăng bây giờ hẳn phải nắm rõ tình huống bên kia mới đúng.
Cho nên bây giờ là tình huống gì? !
“Được rồi, tôi không nhiều lời với anh nữa, cúp trước.” Đường Lăng không giải thích, cúp điện thoại.
Dương Tầm Chiêu nhìn điện thoại bị ngắt, hiếm khi ngẩn người ra.
Bên kia Đường Lăng vừa cúp điện thoại của Dương Tầm Chiêu, không tới một phút, điện thoại của anh lại vang lên.
Đường Lăng theo bản năng nhìn Lâm Bối trên giường một cái trước, cơ hồ là đồng thời nhấn nút trả lời.
Thậm chí anh cũng không thấy rõ là ai gọi điện thoại tới.
“Anh, có phải anh xảy ra chuyện gì không?” Điện thoại là Hàn Nhã Thanh gọi tới, bởi vì lúc trước phản ứng của ông cụ Đường và bà cụ Đường, Hàn Nhã Thanh hỏi.
“Cái gì? Chuyện gì? Anh có thể xảy ra chuyện gì?” Đường Lăng nghe cô nói, không giải thích được: “Bây giờ anh ở khách sạn rất tốt, không có chuyện gì.”
“Thật sự không sao?” Hàn Nhã Thanh hiển nhiên không phải rất tin tưởng.
“Thật sự không sao, sao thế? Em đang mong đợi anh em xảy ra chuyện gì sao?” Đường Lăng khẽ cười, đùa cô.
“Không phải, vừa rồi lúc em đi ra thấy dáng vẻ ông ngoại và bà ngoại hơi lạ…” Lúc này Hàn Nhã Thanh cũng đầy đầu nghi ngờ, phản ứng lúc trước ông cụ Đường và bà cụ Đường thật sự là quá kỳ lạ.
“Lạ? Lạ thế nào?” Trong giọng nói của Đường Lăng thêm mấy phần nghiêm túc.
“Hai người đều hoảng hốt, hỗn loạn, hơn nữa bà ngoại còn khóc, là khóc lớn đó.” Đến bây giờ trong lòng Hàn Nhã Thanh cũng hết sức không hiểu.
“…”
Một đầu khác của điện thoại yên lặng trong chốc lát, sau đó giọng của Đường Lăng rõ ràng thêm mấy phần trầm thấp: “Là trong nhà lại có chuyện gì xảy ra sao?”
“Lúc ấy em cũng nghĩ như vậy, lúc ấy em thấy phản ứng của hai người bọn họ, em còn tưởng rằng anh gặp nạn.” Hàn Nhã Thanh rất thành thực, thật tình nói cho Đường Lăng.
“Sao em không mong đợi anh tốt một chút.” Khóe môi Đường Lăng hung hăng giật giật, nha đầu này thật là.
“Không phải em làm quá, tình trạng lúc ấy ông ngoại bà ngoại, em cũng chỉ nghĩ tới khả năng này, chủ yếu là em dò xét bà ngoại một chút, chắc là bởi vì anh.” Đối với điểm này Hàn Nhã Thanh vẫn có thể khẳng định, những phản ứng kia của ông cụ Đường và bà cụ Đường đều bởi vì Đường Lăng.
“Bởi vì anh? Nhưng anh thật sự không sao, cũng không có chuyện gì, dọc theo đường đi cũng rất thuận lợi, bây giờ cũng đã đến khách sạn, trong khách sạn cũng không có cái gì lạ thường, vừa rồi ông nội cũng gọi điện thoại cho anh, ông biết anh đã đến khách sạn.” Giờ phút này Đường Lăng cũng hơi ngơ ngác, anh cũng biết Hàn Nhã Thanh không thể nào nói bậy bạ.
“Vậy thì kỳ lạ, lúc ấy khi em xuống lầu thấy bọn họ, đều cảm giác hai người họ không còn lưu luyến gì nữa vậy.” Hàn Nhã Thanh âm thầm thở ra, lúc ấy xuống lầu vừa nhìn thấy hai người, cô thật sự bị hù dọa, cô thật cho là xảy ra chuyện gì đặc biệt nghiêm trọng.
Bằng không cô cũng sẽ không suy đoán Đường Lăng gặp nạn.
Đường Lăng trầm mặc chốc lát, trên mặt thêm mấy phần ngưng trọng: “Bên ba anh không xảy ra việc gì chứ ?”
“Không, em vừa gọi điện thoại hỏi rồi, cho nên mới cảm giác kỳ lạ hơn, anh, anh thật sự không sao? Nếu anh có chuyện gì thì ngàn vạn lần đừng giấu em.” Giờ phút này Hàn Nhã Thanh thật sự không nghĩ ra.
“Có thể ba mẹ Trác Thanh đến làm loạn không?” Đường Lăng nói ra một suy đoán, chỉ là anh nói ra lời này ngay cả anh cũng cảm thấy không thể nào.
“Sao có thể? Anh còn không hiểu ông sao? Coi như ba mẹ Trác Thanh gây chuyện lớn hơn nữa, nhiều nhất ông sẽ hơi tức giận, hơn nữa cũng sẽ không tức quá lâu, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm cho ông có bộ dạng kia, lúc ấy em còn nghĩ, coi như là anh gặp nạn, ông ngoại và bà ngoại cũng không đến nỗi như vậy, thật sự là dáng vẻ không còn gì lưu luyến.”
“Em yên tâm, anh em sống rất tốt, anh em còn chưa cưới vợ đâu, đừng ngày nào cũng nguyền rủa anh em.” Lúc Đường Lăng nói lời này, là nhìn Lâm Bối, cho nên giọng nói nghe hơi êm ái.