CHƯƠNG 125: KẾ HOẠCH CỦA CÔ (2)
Tất cả quản lý cấp cao của công ty đều đã có mặt trong phòng họp, ông cụ Hàn dẫn Hàn Nhã Thanh đi vào phòng họp, lúc mà mọi người nhìn thấy Hàn Nhã Thanh thì đều đồng thời sửng sốt.
Lúc trước ông cụ Hàn đã biểu hiện rõ ràng muốn chuyển nhượng Hàn thị cho Hàn Nhã Thanh, nhưng mà những quản lý cấp cao này đều hiểu rõ ràng tình huống hiện tại của công ty, ngay cả ông cụ Hàn cũng không đủ sức để xoay chuyển tình huống hiện tại của công ty.
Hiện tại để cô cả nhà họ Hàn đến đây.
Đây là ngại công ty bị hủy hoại không đủ nhanh hay sao?
“Kể từ ngày hôm nay trở đi, Nhã Thanh chính là tổng giám đốc của công ty, phụ trách tất cả các chuyện lớn nhỏ của công ty.” Đám người bọn họ đang âm thầm tò mò, ông cụ Hàn lại trực tiếp tuyên bố quyết định của ông ấy.
Lời nói này của ông cụ Hàn vừa dứt, trong phòng họp lập tức sôi trào.
“Hàn tổng, ngài cũng đã biết tình huống hiện tại của công ty, lúc này lại giao công ty cho cô cả, ngài đây là muốn trực tiếp hủy đi công ty hay sao? Tôi biết là bệnh của cô cả đã tốt rồi, nhưng mà dù sao cô cả cũng không hề hiểu chuyện mấy chuyện kinh doanh thế này.”
“Đúng, giám đốc Lý nói rất đúng, hiện tại công ty đang trong tình huống như thế này, cần ngài đến chủ trì đại cục mới đúng.”
“Hàn tổng, ngài biết rõ ràng là hiện tại công ty đang gặp phải khó khăn, sao lúc này ngài có thể đưa ra quyết định như vậy được?”
Mấy vị lãnh đạo của công ty đều đã theo ông cụ Hàn rất nhiều năm rồi, đều hết lòng trung thành với công ty, giờ phút này cũng cũng đưa ra ý kiến.
Đương nhiên, thái độ của bọn họ đã biểu đạt rõ ràng một chuyện, không tin tưởng Hàn Nhã Thanh, hoàn toàn không tin tưởng.
“Việc này tôi đã quyết định rồi, từ bây giờ trở đi Nhã Thanh chính là tổng giám đốc của công ty, mọi chuyện các người đều phải nghe theo con bé.” Mặc dù ông cụ Hàn cũng mang theo thái độ nghi ngờ đối với Hàn Nhã Thanh, nhưng mà việc này cũng đã quyết định rồi, vậy ông cũng nên buông tay để cho cô làm.
Uy tín và danh tiếng của ông cụ Hàn ở công ty cực kỳ cao, ông ấy vừa mới nói lời này, tất cả mọi người cũng không dám lên tiếng nữa.
“Thanh Thanh, con đến đây nói hai câu đi.” Ông cụ Hàn nghĩ đến ở tình huống như thế này thì Hàn Nhã Thanh chắc chắn cũng phải phát biểu cái gì đó, phát biểu tốt thì có thể dẫn đến tác dụng lập uy nhất định.
“Tan họp.” Nhưng mà Hàn Nhã Thanh cũng không nói gì cả, có một số việc không phải dựa vào lời nói mà là dựa vào hành động, nói đến long trời lở đất cũng không thể dùng được, từ trước đến nay cô chỉ nhìn kết quả.
Người ở trong phòng họp cả đám nhìn nhau, sau đó cũng không nhịn được mà lắc đầu thở dài một tiếng, xem ra lần này công ty đã xong đời rồi.
Ông cụ Hàn cũng âm thầm thở dài một hơi, ông ấy cứ đem công ty giao cho Thanh Thanh như vậy, có phải là quá tùy tiện rồi hay không?
Ông ấy biết rõ Thanh Thanh cũng không hiểu những chuyện này.
Chỉ là lúc nãy ông ấy đã tuyên bố rồi, cũng không thể nào thu hồi lại được, mà tình huống hiện tại của công ty đã thê thảm, còn có thể thê thảm đến mức nào nữa chứ?
“Thanh Thanh, tiếp theo con dự định làm cái gì đây?” Ông cụ Hàn dẫn Hàn Nhã Thanh đến phòng làm việc, vẫn là không nhịn được mà hỏi một câu.
“Thông báo tuyển dụng nhà thiết kế.” Hàn Nhã Thanh không nhanh không chậm trả lời một câu, ánh mắt của cô bình tĩnh mà lạnh lùng.
Ông cụ Hàn: “…”
Tìm nhà thiết kế? Nhà thiết kế dễ tìm như vậy sao? Dưới tình huống như thế này, Thanh Duy sẽ cho phép Hàn thị thông báo tuyển dụng nhà thiết kế ư?
Hơn nữa bên phía Dương thị đưa ra thời gian đăng ký là ba ngày, sau ba ngày thì trực tiếp bắt đầu lựa chọn tác phẩm, bây giờ thời gian còn có hai ngày, thời gian căn bản là không kịp rồi.
Đứa nhỏ Thanh Thanh này thật sự nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.
“Lợi dụng tất cả các con đường của công ty truyền ra tin tức công ty tuyển dụng nhà thiết kế gấp, bất kỳ điều kiện gì cũng có thể thương lượng được.” Ông cụ Hàn đang suy nghĩ thì Hàn Nhã Thanh đã dặn dò thư ký đi sắp xếp.
Hàn Nhã Thanh đương nhiên cũng hiểu rõ dưới sự cố gắng chèn ép của Thanh Duy, trong khoảng thời gian ngắn ngủi có hai ngày này căn bản cũng không thể nào thông báo tuyển dụng được nhà thiết kế hạng nhất.
Cho nên Hàn Nhã Thanh chỉ làm những điều này để cho người khác nhìn cô để có thể sắp xếp tốt hết tất cả mọi chuyện.
Ông cụ Hàn choáng váng, sau đó không nói tiếng nào mà thở dài một hơi, xem ra ông ấy thật sự quá tùy hứng rồi.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy tự tin của Hàn Nhã Thanh thì cuối cùng ông cụ Hàn cũng không nói gì nữa.
Quản lý cấp cao của công ty sau khi tan họp rồi vẫn còn đang chờ đợi, mặc dù là bọn họ không tin Hàn Nhã Thanh sẽ đưa ra quyết định gì có tác dụng, nhưng mà ít nhiều gì bọn họ cũng có chút hi vọng.
Thẳng cho đến sau khi biết được Hàn Nhã Thanh chỉ đưa ra một yêu cầu là thông báo tuyển dụng nhà thiết kế, những chuyện khác cũng không làm gì cả, cả đám bọn họ đều thở dài.
Từ mấy năm trước, Thanh Duy đã ra một cái giá cao để đào nhà thiết kế của Hàn thị, cho nên từ mấy năm trước thông báo tuyển dụng nhà thiết kế của Hàn thị bọn họ cũng chưa từng dừng lại. Thời gian thông báo tuyển dụng dài như vậy nhưng ngay cả một nhà thiết kế cũng không thể tuyển được, mà già thiết kế của Hàn thị bọn họ càng ngày càng ít, càng ngày càng ít.
Hiện tại cô cả nhà họ Hàn này lại đưa ra một thông báo tuyển dụng thì cũng có làm được cái gì?
Thật ra thì mấy năm nay Hàn thị bị Thanh Duy đào đi không chỉ có nhà thiết kế mà còn có một số quản lý cấp cao của công ty, hiện tại ở lại công ty đều là những người già và lâu năm, đối với công ty có cảm tình, một lòng trung thành với công ty.
Bây giờ nhìn thấy tình huống này của công ty, mấy người bọn họ đều cảm thấy đau lòng nhức óc.
Quản lý cấp cao của công ty lại muốn đi tìm ông cụ Hàn để thương lượng, nhưng mà ông cụ Hàn đã rời khỏi công ty rồi.
Mấy người lãnh đạo cấp cao đến phòng làm việc tìm Hàn Nhã Thanh nói quan điểm và biện pháp của bọn họ một chút, cho dù là bọn họ nói cái gì thì Hàn Nhã Thanh đều gật đầu nói tất cả tốt hết, kể từ đó càng khiến cho đám người này cảm thấy Hàn Nhã Thanh không hề có chủ kiến tí nào, người nào cũng thấy thất vọng hơn.
“Tổng giám đốc, hôm nay bà chủ đã đến Hàn thị, trở thành tổng giám đốc của Hàn thị, sau đó đưa ra thông báo tuyển dụng nhà thiết kế, tiếp theo thì bên phía Hàn thị cũng không có bất cứ động tĩnh gì nữa.” Dương Tầm Chiêu vừa mới lên lầu, còn chưa đi vào phòng làm việc thì thư ký Lưu đã nhanh chóng báo cáo tình huống này cho anh, cũng không dám bỏ sót một chút nào.
Dương Tầm Chiêu dừng bước chân lại, chuyện Hàn Nhã Thanh đến Hàn thị thì anh đã biết, Hàn Nhã Thanh đã để lại cho anh tờ giấy, viết rất rõ ràng.
Nhưng mà cô đưa ra thông báo tuyển dụng nhà thiết kế?
Ai cũng biết dưới tình huống như thế này thì Hàn thị rất khó có thể tuyển được nhà thiết kế, mà thời gian lại quá ngắn.
Cô thật sự muốn thông báo tuyển dụng nhà thiết kế, hay là còn có mục đích gì khác?
Dương Tầm Chiêu cảm giác rằng việc này e là không đơn giản như vậy.
Lúc đầu, anh muốn thông qua chuyện này mà thăm dò cô một chút.
“Ừ, biết rồi.” Khóe môi của Dương Tầm Chiêu hơi giật giật, cho dù là cô muốn làm gì thì cô nhất định cũng sẽ đến tham gia hoạt động của Dương thị, đến lúc đó tất cả đều đã rõ ràng rồi.
Cho nên bây giờ anh cũng không vội.
Thư ký Lưu nhìn dáng vẻ của tổng giám đốc nhà mình, mắt của anh ta nhanh chóng chớp chớp, sao anh ta lại cảm giác được tổng giám đốc nhà mình như đang tính kế cái gì đó nhỉ?
Tổng giám đốc đang âm mưu cái gì? Đang tính kế bà chủ à?
“Kêu cậu đi điều tra chuyện của cái tên Thanh Duy cậu đã điều tra rõ chưa?” Thư ký Lưu đang suy nghĩ, Dương Tầm Chiêu lại đột nhiên hỏi một câu.
Khóe môi của thư ký Lưu hơi giật giật, đó là chuyện cái tên hả?
Tổng giám đốc rõ ràng muốn biết giữa bà chủ và tổng giám đốc Bùi Dật Duy của tập đoàn Thanh Duy rốt cuộc là có quan hệ gì hay không.
Đương nhiên là những lời này thư ký Lưu cũng chỉ suy nghĩ trong lòng thôi, chắc chắn không dám nói ra, lúc đầu anh ta cũng đang định báo cáo chuyện này với tổng giám đốc: “Liên quan đến chuyện này thì tôi đã điều tra rõ ràng rồi.”