Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

Lúc này bất cứ chuyện gì cũng có thể dẫn đến nhiều vấn đề khác, hơn nữa ông cụ Dương và bà cụ Dương cũng tuyệt đối không yên phận, ông cụ Dương và bà cụ Dương rất có thể sẽ lợi dụng bất cứ tình huống nào để gây phiền phức cho Dương Tầm Chiêu.

“Con đồng ý.” Dương Tầm Chiêu không do dự, không hề lưỡng lự, đồng ý một cách dứt khoát.

Anh đã sớm muốn làm như vậy, vừa rồi bà cụ Đường đã nói ra tiếng lòng của anh, đương nhiên anh sẽ đồng ý, hơn nữa vô cùng bằng lòng.

Anh nhất định phải danh chính ngôn thuận cưới người phụ nữ của mình về nhà, anh nhất định phải cho con của mình một thân phận quang minh chính đại.

“Nếu Tầm Chiêu đồng ý thì chuyện này cứ xử lý như vậy, đừng kéo dài nữa.” Bà cụ Đường thấy Dương Tầm Chiêu đồng ý thì trên mặt lập tức cười tươi như hoa, trước kia bà cụ Đường không hài lòng Nhà họ Dương, cho nên ngăn cản Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu, hiện tại bà cụ Đường cũng là người sốt ruột nhất.

“Con cái cũng lớn như vậy, không nên tiếp tục kéo dài thêm.” Bà cụ Đường nghĩ đến hai đứa nhỏ đã năm tuổi, Nhã Thanh và Tầm Chiêu cũng yêu nhau, chuyện này lập tức hoàn mỹ.

“Bà sẽ chọn ngày lành, có thể cùng làm cả hai việc.” Trước đó bà cụ Đường còn tức giận, hiện tại mặt mày rạng rỡ, chuyện kết hôn của Nhã Thanh và Tầm Chiêu, thân phân của Nhã Thanh và đứa bé, hai việc này hoàn toàn có thể cùng làm chung, vậy thì mới náo nhiệt, vui mừng, hai chuyện tốt cùng một lúc.

“Tầm Chiêu và Nhã Thanh còn chưa kết hôn, có phải hai đứa nên đi đăng ký kết hôn trước hay không?” Ông cụ Đường nghĩ rất chu đáo, cho dù thế nào thì chắc chắn phải đăng ký kết hôn trước, đăng ký kết hôn xong mới thật sự là vợ chồng, còn hôn lễ gì đó cũng không quan trọng bằng đăng ký kết hôn.

“Không phải đăng ký kết hôn rất đơn giản sao? Hiện tại cũng có thể đi làm, Nhã Thanh, hiện tại con và Tầm Chiêu đi đăng ký kết hôn.” Trước kia bà cụ Đường vẫn luôn đề phòng, sợ Dương Tầm Chiêu lừa gạt Hàn Nhã Thanh đi đăng ký kết hôn.

Hiện tại bà cụ Đường lại thúc giục bọn họ đi đăng ký kết hôn, bà cụ Đường không phải là người cổ hủ, cũng không phải là người nịnh bợ, bà cụ Đường thật sự suy nghĩ cho con cháu, chỉ cần hai người đồng ý, chỉ cần hai người hạnh phúc thì những chuyện khác không quan trọng.

“Bà ngoại, không cần gấp gáp như vậy chứ?” Hàn Nhã Thanh khiếp sợ, bà ngoại đúng là nói là làm, bây giờ Cục Dân Chính cũng đã tan làm, cho dù gấp gáp thế nào cũng không cần đến mức này!!

“Đi, hiện tại chúng ta đi ngay.” Bà cụ Đường nói rất hợp ý của Dương Tầm Chiêu, anh chờ ngày này đã lâu, cho nên anh cảm thấy phải nhanh chóng làm xong chuyện này.

“Anh xem bây giờ là mấy giờ rồi, Cục Dân Chính đã sớm tan làm.” Hàn Nhã Thanh nhìn thấy dáng vẻ vội vàng của Dương Tầm Chiêu thì không nhịn được cười, cô đã quyết định ở bên cạnh anh, hơn nữa bọn họ còn có hai đứa nhỏ, kết hôn là chuyện sớm hay muộn, anh có cần gấp gáp như thế không?

“Không sao, anh có cách.” Một vấn đề nhỏ này chắc chắn không làm khó được cậu ba Dương, cậu ba Dương kéo Hàn Nhã Thanh muốn đứng dậy.

Nhưng đúng lúc này Đường Minh Hạo về nhà, đương nhiên còn có cậu hai Trác và giáo sư Cổ đi cùng Đường Minh Hạo về nhà.

“Anh trai đã về, anh trai đã về rồi.” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy anh trai nhà mình thì lập tức chạy tới: “Anh trai, em nhìn thấy anh trên tivi, anh trai đúng là lợi hại, anh trai có thể trả thù cho ba.”

Lúc này trên mặt Đường Vũ Kỳ đầy sùng bái, anh trai nhà mình thật là lợi hại, anh trai nhà mình lợi hại nhất!!

Đường Vũ Kỳ nhìn thấy anh trai thì vô cùng vui vẻ, vô cùng kích động, nhưng Đường Vũ Kỳ không quên sự lễ phép, cô bé thấy cậu hai Trác và giáo sư Cổ ở phía sau thì lập tức chào hỏi: “Chào bác Trác, ông Cổ.”

“Cô bé này thật ngoan, rất tốt.” Cuối cùng giáo sư Cổ cũng chuyển ánh mắt nóng rực từ Đường Minh Hạo đến trên người Đường Vũ Kỳ.

Cô bé này có vẻ rất thông minh, hơn nữa ngoan ngoãn nói chuyện ngọt ngào như vậy, đúng là làm cho người ta càng nhìn càng vui vẻ.

“Đương nhiên là tốt rồi, con cháu nhà họ Đường chúng tôi có đứa nào không tốt chứ!!” Bà cụ Đường nổi tiếng bênh vực người của mình, người ta nói đến con cháu mình thì còn khiêm tốn một chút, nhưng từ trước đến này bà cụ Đường chưa bao giờ khiêm tốn chuyện khen ngợi con cháu nhà mình.

Đứa nhỏ nào của nhà bà cũng tốt, ai không phục thì có thể đến so tài.

“Đúng, con cháu nhà họ Đường đều tốt cả, gen nhà họ Đường đúng là tốt.” Cổ Vũ nhìn Đường Vũ Kỳ, con ngươi càng phát ra ánh sáng, không hề thua kém so với lúc nhìn Đường Minh Hạo.

Lúc này tâm trạng của Cổ Vũ rất tốt, vô cùng dễ nói chuyện, tính tình cũng không kỳ lạ, bà cụ Đường nói gì cũng được.

“Ông Cổ, có phải ông vô cùng vô cùng thích con đúng không, thích con giống như anh trai sao?” Đường Vũ Kỳ đối diện với ánh mắt của ông Cổ thì cười vô cùng vui vẻ.

Ông Cổ sửng sốt, phản ứng của cô bé này làm cho ông ta có chút bất ngờ, lúc trước ông ta nhìn Đường Minh Hạo thì Đường Minh Hạo có chút ngây người, sững sờ.

Nhưng suy nghĩ của cô bé vô cùng đơn giản, vô cùng ngây thơ, đúng vậy, là thích, ông ta thể hiện sự yêu thích, vô cùng thích, mọi người có thể nhìn ra được.

Chẳng qua lần đầu tiên gặp mặt như vậy thì phản ứng của người bình thường là bị dọa sợ, không nghĩ tới cô bé này lại cười vui vẻ như thế.

Ánh sáng trong mắt ông Cổ càng thêm không bình thường, ông ta nhìn Đường Vũ Kỳ gật đầu: “Đúng, ông rất thích con, vô cùng vô cùng thích con.”

“Ừm, con cũng thích ông Cổ.” Đường Vũ Kỳ cười càng vui vẻ, cô bé cảm thấy ông Cổ kỳ này rất đáng yêu.

“Con, con nói con cũng thích ông?” Ông Cổ sửng sốt, con ngươi lóe lên, nhiều năm như vậy, ai cũng nói tính tình của ông ta kỳ lạ, rất nhiều người sợ ông ta, rất nhiều đứa nhỏ nhìn thấy ông ta thì bật khóc.

Mấy năm nay chưa từng có ai nói thích ông ta, ông ta cho rằng mình không quan tâm những điều này.

Không nghĩ tới hôm nay cô bé này nói thích ông ta, trong nháy mắt ông ta cảm giác có thứ gì đó nổ tung trong lòng mình, rất nhiều cảm xúc bùng nổ, đã lâu rồi cảm giác này mới có, cô bé này nói chuyện thật là ngọt!!

Lúc này giọng nói của ông Cổ mang theo sự run rẩy và kích động.

“Đúng vậy, con thích ông Cổ, con cảm thấy ông Cổ rất đáng yêu.” Hai mắt của Đường Vũ Kỳ nhìn ông Cổ, vẻ mặt rất nghiêm túc.

“Vũ Kỳ, con không thích bác Trác sao?” Cậu hai Trác bị Đường Vũ Kỳ không quan tâm thì có chút không phục, anh ta lại thua một ông già sao?

“Con cũng thích bác Trác mà, bác Trác rất đẹp trai.” Từ trước đến nay miệng nhỏ của Đường Vũ Kỳ rất ngọt.

“Cậu qua một bên đi, không thấy tôi và cô bé đang nói chuyện sao? Cậu xen vào làm gì?” Giáo sư Cổ đẩy cậu hai Trác qua một bên, tên họ Trác này đúng là không có mắt, xem trò hay cái gì.

Vẻ mặt của ông Cổ nhìn cậu hai Trác đầy ghét bỏ.

Khi ông Cổ nhìn Đường Vũ Kỳ thì trên mặt lập tức tràn đầy ý cười: “Con tên là Vũ Kỳ đúng không?”

“Đúng vậy, con tên là Đường Vũ Kỳ…” Đường Vũ Kỳ bỗng dừng lại, sau đó nhìn về phía Dương Tầm Chiêu: “Ba ơi, sau này con vẫn mang họ Đường sao? Có phải sửa lại họ hay không?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!