CHƯƠNG 1086: MỜI THẦN ĐẾN THÌ DỄ, TIỄN THẦN ĐI THÌ KHÓ, ANH ẤY SẮP KẾT HÔN! (2)
Không ai dám đảm bảo rằng Dương Tầm Chiêu sẽ không bị dụ hoặc bởi sức mạnh to lớn của Quỷ Vực Chi Thành.
Đương nhiên Bùi Doanh thì càng hy vọng Dương Tầm Chiêu bị dụ hoặc, như vậy sẽ có thể khiến Hàn Nhã Thanh khó xử, khiến Hàn Nhã Thanh đau khổ, càng khiến cho Hàn Nhã Thanh mất đi một sự trở giúp đắc lực.
“Tôi có một ý kiến rất hay, sau khi trở về tôi sẽ nói cho cô biết làm thế nào.” Vốn dĩ trong lòng Bùi Doanh đang chế nhạo Trình Nhu Nhu, giờ phút này lại đột nhiên trở nên càng tích cực với Trình Nhu Nhu, hơn nữa cô ta lại có một ý kiến hay.
Bùi Doanh nghĩ đến kế hoạch của chính mình, ngước đôi mắt lên, chuyển hướng về phía Hàn Nhã Thanh rồi cười lạnh.
Nhất định cô ta phải làm cho Hàn Nhã Thanh mất hết tất cả, nhất định phải làm cho Hàn Nhã Thanh đau khổ không chịu nổi.
Hàn Nhã Thanh cũng cảm nhận được ánh mắt của Bùi Doanh đang nhìn mình, chỉ là lần này, Hàn Nhã Thanh không để ý đến Bùi Doanh, nhìn cũng không thèm nhìn Bùi Doanh một cái nào mà vẫn trò chuyện với Sở Bách Hà như cũ.
Bùi Doanh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng bây giờ đang ở trong bữa tiệc của nhà họ Ngụy nên chắc chắn cô ta sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho dù Bùi Doanh có tức giận đến mức nào thì cũng chỉ có thể chịu đựng.
“Được, được lắm.” Trình Nhu Nhu cũng không có chú ý tới sự khác thường trong đó, cô ta chỉ nghe thấy Bùi Doanh nói có biện pháp tốt nên vô cùng vui vẻ.
“Đúng rồi, cô có thể đảm bảo kế hoạch lần tới nhất định sẽ thành công không?” Kế hoạch lần này mà Bùi Doanh nghĩ ra đã bị thất bại hoàn toàn, mặc dù không liên lụy đến cô ta nhưng cũng không có ảnh hưởng gì đến Hàn Nhã Thanh, Trình Nhu Nhu càng nghĩ càng không cam tâm.
“Yên tâm đi, lần tới nhất định sẽ thành công.” Bùi Doanh rất có lòng tin với kế hoạch trong lòng cô ta, cô ta tin tưởng lần tiếp theo nhất định sẽ thành công.
“Được, tôi tin cô.” Trình Nhu Nhu khẽ gật đầu, lựa chọn tin tưởng Bùi Doanh, tuy bây giờ cô ta là Công chúa của Qủy Vực Chi Thành nhưng ngoại trừ Bùi Doanh ra thì cũng không có ai thực sự muốn giúp cô ta.
Cô ta cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Bùi Doanh.
Bùi Doanh không nói gì nữa, chỉ là khóe môi cô ta hơi nhếch lên một nụ cười lạnh.
“Này, đó không phải là Tư Đồ Không sao? Tư Đồ Không mà cũng tới tham gia bữa tiệc của nhà họ Ngụy cơ à?” Giờ phút này Bùi Vũ Ninh đang đứng ở bên cạnh thì thầm với Hàn Nhã Thanh, Bùi Vũ Ninh có quen Tư Đồ Không, quan hệ cũng không tệ lắm.
Hàn Nhã Thanh nghe thấy Bùi Vũ Ninh nói như vậy cũng nhìn theo ánh mắt của Bùi Vũ Ninh, Hàn Nhã Thanh và Tư Đồ Không không tính là quen biết nhưng bởi vì quan hệ giữa Liễu Ảnh và Tư Đồ Không nên cô cũng chú ý nhiều hơn mấy phần.
Lúc Hàn Nhã Thanh nhìn sang cũng vừa hay nhìn thấy Tư Đồ Không bước vào.
Tư Đồ Không cũng không tới đây một mình, bên cạnh Tư Đồ Không còn có một người bạn gái, nhưng người phụ nữ kia lại không phải là Liễu Ảnh.
Hàn Nhã Thanh không nhịn được hơi nhíu lông mày lại, mặc dù trong một bữa tiệc như thế này, với thân phận của Tư Đồ Không mang theo bạn gái là chuyện rất bình thường, nhưng Hàn Nhã Thanh nghĩ đến Liễu Ảnh, trong lòng vẫn còn cảm thấy không quá dễ chịu.
Mà Tư Đồ Không còn đi cùng cả một người phụ nữ trung niên nữa.
“Tư Đồ Không lại thật sự dẫn Mục Sở Sở tới bữa tiệc?” Đương nhiên là Bùi Vũ Ninh nhận ra bạn gái của Tư Đồ Không, Hàn Nhã Thanh nghe được có chút kỳ lạ từ trong giọng nói của Bùi Vũ Ninh.
“Có vấn đề gì sao?” Trước giờ Hàn Nhã Thanh không phải người tò mò, nhưng việc này có liên quan đến Liễu Ảnh nên cô không thể không hỏi được.
“Cũng không có vấn đề gì, chỉ là quan hệ của Mục Sở Sở và Tư Đồ Không có chút đặc biệt, hai nhà họ Mục và Tư Đồ xem như có hôn ước với nhau, mặc dù không chính thức đính hôn cũng không công khai với bên ngoài nhưng mấy người có quan hệ tốt với Tư Đồ Không đều biết hết.” Hai mắt Bùi Vũ Ninh lóe sáng: “Nhưng trước kia dường như Tư Đồ Không vẫn luôn né tránh Mục Sở Sở, những trường hợp lộ diện trước công chúng như thế này trước kia Tư Đồ Không sẽ không mang Mục Sở Sở đi cùng đâu, chẳng lẽ bây giờ Tư Đồ Không muốn cưới Mục Sở Sở rồi à?”
Hàn Nhã Thanh nghe Bùi Vũ Ninh nói xong, hơi nheo mắt lại, Tư Đồ Không muốn cưới Mục Sở Sở?
Vậy Liễu Ảnh thì sao?
Từ bữa tiệc của nhà họ Đường lần trước, Hàn Nhã Thanh đã nhìn ra quan hệ giữa Tư Đồ Không và Liễu Ảnh không tầm thường, cô cũng hỏi qua Liễu Ảnh nhưng Liễu Ảnh không muốn nói nên cô cũng không muốn ép.
Mà Liễu Ảnh càng không nói thì lại càng nói rõ rằng quan hệ giữa Liễu Ảnh và Tư Đồ Không càng phức tạp.
Lúc ấy trong bữa tiệc của nhà họ Đường, thậm chí Tư Đồ Không còn hôn Liễu Ảnh ngay trước mặt mọi người, xem ra quan hệ của hai người chính là loại cực kỳ thân mật.
“Người phụ nữ trung tuổi đi ở bên cạnh Tư Đồ Không kia chính là mẹ của Tư Đồ Không, bà Tư Đồ.” Bùi Vũ Ninh nhìn thấy bà Tư Đồ cũng thuận tiện giới thiệu một câu.
Bùi Vũ Ninh vừa nói chuyện cũng đồng thời chuyển mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, nhìn thấy vẻ mặt Hàn Nhã Thanh có chút không đúng, Bùi Vũ Ninh rõ ràng ngẩn người: “Nhã Thanh, cô sao vậy?”
“Không sao.” Hàn Nhã Thanh lấy lại tinh thần, nhàn nhạt cười cười.
Mà giờ phút này Tư Đồ Không cũng đã đến gần, sắp đi đến trước mặt các cô.
“Tôi tới chào hỏi một chút.” Quan hệ giữa Bùi Vũ Ninh và Tư Đồ Không khá tốt, gặp nhau đương nhiên muốn đi lên chào hỏi.
“Bác gái, đã lâu không gặp, nhìn bác lại xinh đẹp hơn rồi.” Bùi Vũ Ninh làm việc rất có trừng mực, có người lớn ở đây đương nhiên sẽ tới chào hỏi.
“Con nhóc này, miệng càng ngày càng ngọt.” Bà Tư Đồ nhìn về phía Bùi Vũ Ninh, ý cười trên mặt nhiều hơn mấy phần: “Cùng rất lâu rồi cháu chưa tới chơi với bác đâu đấy.”
“Công việc của cháu bận quá.” Lời này của Bùi Vũ Ninh nói đúng như thực tế, mấy năm qua công việc của cô thực sự rất bận.
Bùi Vũ Ninh không muốn bị bà Tư Đồ tiếp tục truy hỏi nên lập tức chuyển hướng sang Tư Đồ Không và Mục Sở Sở.
“Tư Đồ, Sở Sở, hai người tới rồi.” Bùi Vũ Ninh quan hệ với Tư Đồ Không và Mục Sở Sở cũng không tệ, đều xem như bạn cũ.
Tư Đồ Không nhìn thấy Bùi Vũ Ninh hiển nhiên hơi bất ngờ: “Sao cậu lại ở đây? Vị đàn anh kia của cậu đâu?”
Hiển nhiên Tư Đồ Không cũng biết rõ chuyện của Bùi Vũ Ninh, Tư Đồ Không biết mấy năm qua Bùi Vũ Ninh vẫn bận công việc, căn bản không có thời gian tham gia mấy bữa tiệc như thế này.
Trừ phi là Bùi Vũ Ninh đi cùng vị đàn anh kia của cô, nhưng Tư Đồ Không chỉ thấy Bùi Vũ Ninh chứ không nhìn thấy người kia cho nên hơi kỳ quái.
Bùi Vũ Ninh hơi nhếch khóe môi lên, nhưng cuối cùng cũng không nói thêm lời nào.
“Ninh Ninh, cháu cũng không còn trẻ nữa, cũng đã đến tuổi lấy chồng rồi đấy, cháu có bạn trai chưa?” Ánh mắt bà Tư Đồ nhìn Bùi Vũ Ninh rất hòa ái, rất hiền lành, có thể nhìn ra bà Tư Đồ rất thích Bùi Vũ Ninh.
Bùi Vũ Ninh: “…”
Liên quan tới vấn đề này, trong lúc nhất thời Bùi Vũ Ninh cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Bây giờ cô có được xem như đã có bạn trai không?
Đàn anh vừa mới tỏ tình với cô xong, cô cũng thích đàn anh, quan hệ giữa cô và đàn anh cũng coi như khá rõ ràng, vậy cô có được tính là có bạn trai rồi không?
Nhưng bây giờ cô vẫn chưa hoàn thành thỏa thuận giữa cô và anh Phó, còn nhất định phải ở lại bên cạnh anh Phó nữa, cô vẫn chưa thể và không thể chính thức ở bên đàn anh được.
“Ninh Ninh, cháu cũng nên quan tâm tới chuyện chồng con của bản thân một chút đi.” Bà Tư Đồ khuyên nhủ sâu sắc .
Bà Tư Đồ cười cười, sau đó kéo Mục Sở Sở ở bên cạnh tới: “Tư Đồ Không và Sở Sở sắp kết hôn rồi đấy.”
Lúc bà Tư Đồ nói ra lời này rõ ràng hơi khoe khoang, nhưng ngoài ra cũng có mấy phần cảm xúc khác lạ.
Mục Sở Sở nghe bà Tư Đồ nói vậy, mặt đỏ lên, vô cùng ngượng ngùng cúi đầu.
“Mẹ…” Tư Đồ Không rõ ràng thay đổi sắc mặt, giọng nói cũng lạnh xuống.
“Thật sao? Hai người sắp kết hôn?” Bùi Vũ Ninh ngẩn người, hơi bất ngờ nhưng cũng rất vui mừng: “Cuối cùng thì hai người cũng sắp kết hôn, chúc mừng hai người.”
Làm bạn bè, lời chúc mừng này của Bùi Vũ Ninh đương nhiên là thật lòng.
Ánh mắt Tư Đồ Không hơi trầm xuống, anh ta chuyển mắt nhìn Hàn Nhã Thanh một chút, từ bữa tiệc của nhà họ Đường lần trước, Tư Đồ Không đã biết quan hệ giữa Hàn Nhã Thanh và Liễu Ảnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!