CHƯƠNG 1046: NGƯỢC TRA! LÀM MẤT MẶT! QUÁ ĐÃ! (4)
“Nếu cô ấy không đủ tư cách tham gia thì không ai đủ tư cách tham gia hết.” Chỉ là cô Lưu còn chưa kịp dứt lời, bỗng một giọng nam vang lên, lời nói ngang ngược mà ngông cuồng.
Tất cả mọi người nghe thấy câu này đều sững sờ, sau đó không khỏi nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Họ vốn tưởng là vị khách vừa tới nói, nhưng ngay sau đó mọi người đều phát hiện giọng nói ấy phát ra từ trong khách sạn.
Khi tất cả nhìn thấy người nói là ai thì lại chấn động, sợ hãi, vì người vừa nói không phải ai khác mà chính là Mộ Dung Tri, tổng giám đốc của Tập đoàn Nguỵ Khang vừa mới nhậm chức hôm nay.
“Cậu Mộ Dung thật đẹp trai, ngầu quá.”
“Đúng đó, đẹp trai thật, còn đẹp hơn trong báo nữa.”
Những cô gái con nhà danh giá vừa rồi còn đang trào phúng Hàn Nhã Thanh, giờ đây đều nhìn chằm chằm Mộ Dung Tri với vẻ si mê.
Nguỵ Khang là công ty lớn nhất Cẩm Thành, Mộ Dung Tri tuổi còn trẻ mà đã trở thành tổng giám đốc của Nguỵ Khang, hơn nữa Nguỵ Khang còn là công ty gia đình, 90% cổ phần của Nguỵ Khang đều trong tay anh, là một người giàu có thật sự.
Vì vậy hầu như tất cả các cô gái ở Cẩm Thành hiện nay đều mơ ước được kết hôn với Mộ Dung Tri, hy vọng được lọt vào mắt xanh của anh trong buổi tiệc ngày hôm nay.
Giờ phút này các cô đều thay đổi trạng thái xấu xí vừa rồi, bày ra tư thái mà mình cho là đẹp nhất, chỉ mong Mộ Dung Tri có thể liếc nhìn mình một lần.
Nhưng Mộ Dung Tri thậm chí còn chẳng thèm nhìn họ lấy một lần.
Mộ Dung Tri chậm rãi đi tới, nhìn cô Lưu bằng ánh mắt lạnh lùng rồi nói: “Tôi không biết từ bao giờ trong buổi tiệc của Nguỵ Khang chúng tôi lại tới lượt người ngoài nói nhăng nói quậy đấy.”
Ý trong lời Mộ Dung Tri có thể nói là rất rõ ràng, cô Lưu này thậm chí còn không đủ tư cách để đưa ra những lời nhận xét trong buổi tiệc của Nguỵ Khang.
Sắc mặt cô Lưu trở nên rất xấu xí, cô ta thật sự không ngờ Mộ Dung Tri lại nói những lời này trước đám đông như vậy.
“Tổng giám đốc Mộ Dung, Hàn Nhã Thanh không đứng đắn, không biết xấu hổ, nếu để một người như vậy tham gia buổi tiệc của Nguỵ Khang mới là sự sỉ nhục với Nguỵ Khang.” Cô Lưu không hiểu sự tình, cho rằng Mộ Dung Tri ghét bỏ mình lo chuyện bao đồng, cô ta tưởng Mộ Dung Tri chỉ đơn giản là bảo vệ khách khứa của Nguỵ Khang.
Cô Lưu cho rằng Hàn Nhã Thanh là một vị khách bình thường, sợ Mộ Dung Tri không biết “việc xấu” của Hàn Nhã Thanh nên giải thích hết lần này đến lần khác.
“Tổng giám đốc Mộ Dung, cô Lưu nói đúng lắm, cô Hàn này thật sự là quá không biết xấu hổ, vừa nãy ông cụ Dương còn mở cuộc gọp báo, tổng giám đốc Mộ Dung có thể xem thử.” Cô Triệu cùng phe với cô Lưu nên đường nhiên sẽ giải vây cho cô Lưu.
Rõ ràng là cô Triệu và cô Lưu có cùng suy nghĩ, thật ra ngoài Sở Bách Hà và Bùi Vũ Ninh thì tất cả đều có cùng suy nghĩ với cô Lưu và cô Triệu.
Dù sao với thân phận của Hàn Nhã Thanh chắc chắn không thể có gì liên quan đến Nguỵ Khang nên đương nhiên cũng không thể có liên quan gì đến tổng giám đốc mới của Nguỵ Khang.
Còn về câu nói mà Mộ Dung Tri nói khi mới đi ra, hiển nhiên rất nhiều người đều đã tự động bỏ qua, cho dù không nhớ cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Mộ Dung Tri chỉ đơn giản là muốn bảo vệ khách hàng.
Mộ Dung Tri đưa mắt nhìn Hàn Nhã Thanh, lông mày khẽ nhíu: “Có chuyện gì vậy?”
Nhà họ Dương lại làm gì đây?
Hai lão già nhà họ Dương đúng là không chịu dừng lại một phút nào.
Mộ Dung Tri nghĩ đến những việc hai lão đó đã làm với Thanh Thanh trước kia mà không khỏi giận dữ.
Cô Triệu vẫn luôn quan sát vẻ mặt Mộ Dung Tri, cô ta nhìn thấy vẻ tức giận trên mặt anh thì tưởng anh giận vì chuyện của Hàn Nhã Thanh, vì vậy không đợi Hàn Nhã Thanh trả lời, cô ta đã lấy điện thoại ra, mở video rồi đưa cho Mộ Dung Tri: “Tổng giám đốc Mộ Dung, anh có thể xem đoạn video này.”
Mộ Dung Tri nhíu mày, nhìn điện thoại di động trong tay cô Triệu, đoạn video không dài, chẳng mấy chốc đã kết thúc.
Mộ Dung Tri xem video xong, sắc mặt trầm xuống, hai ông bà già này đúng là càng ngày càng quá đáng, lại dám bôi xấu Thanh Thanh như thế, anh tuyệt đối không thể tha thứ cho bọn họ.
“Tổng giám đốc Mộ Dung, là do chính bản thân cô Hàn không đứng đắn, nhân phẩm có vấn đề nên vừa nãy tôi và cô Lưu mới ngăn cô Hàn lại, người như vậy sao có thể tham gia tiệc của Nguỵ Khang chứ?” Cô Triệu thấy vẻ mặt Mộ Dung Tri u ám, có thể nhìn ra được anh đang tức giận, cô ta còn tưởng vì biết những chuyện đáng xấu hổ của Hàn Nhã Thanh nên anh mới giận.
Người không biết xấu hổ thế này còn đến tham dự tiệc của Nguỵ Khang, Mộ Dung Tri không giận mới lạ.
Đương nhiên cô Triệu cũng không quên đổ thêm dầu vào lửa.
Mộ Dung Tri đưa mắt nhìn sang cô Triệu, ánh mắt hiện lên một tia kỳ quái.
Khoé môi Sở Bách Hà cong lên thành nụ cười nhẹ, dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn cô Triệu.
Mộ Dung Tri bảo vệ Thanh Thanh đến mức nào, cô là người biết rõ nhất. Không, không chỉ Mộ Dung Tri mà cả nhà họ Nguỵ đều đối xử với Thanh Thanh như người nhà, vậy mà người phụ nữ ngu ngốc này lại bôi xấu Thanh Thanh trước mặt anh.
Đúng là tự tìm đường chết.
Nhưng Mộ Dung Tri chỉ liếc nhìn cô Triệu rồi không nói gì, sau đó quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh: “Gửi thư luật sư cho Dương Tầm Chiêu, bảo anh ta giải thích cho tôi.”
Mộ Dung Tri biết những chuyện này là do ông bà Dương làm, không liên quan gì đến Dương Tầm Chiêu, anh cũng biết Dương Tầm Chiêu bị kẹp ở giữa sẽ rất khó xử nhưng bắt nạt Thanh Thanh nhà anh thì chuyện này không xong đâu.
Anh không muốn nói lý với ông cụ vô liêm sỉ đó nên anh sẽ tìm Dương Tầm Chiêu.
Nếu Dương Tầm Chiêu không thể cho anh một lời giải thích thoả đáng thì sao?
Dương Tầm Chiêu muốn cưới Thanh Thanh về? Không có cửa đâu!
Mộ Dung Tri vừa nói lời này xong, những người các mặt khác đều hoàn toàn kinh sợ, gửi thư luật sư cho Dương Tầm Chiêu? Chuyện gì đang xảy ra thế này?
Mộ Dung Tri muốn gửi thư luật sư cho Dương Tầm Chiêu thật sao?
Mộ Dung Tri điên rồi à? Mọi người đều biết cậu ba Dương là người không thể động đến!!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!