CHƯƠNG 1010: CẬU BA DƯƠNG NƯƠNG TAY, ĐÓ LÀ CON RUỘT CỦA ANH (1)
Lần này giá dừng lại ở 84 tỷ, giá như vậy tuyệt đối là có lời.
Mọi người càng thêm mê mang, rốt cuộc cậu ba Dương là có ý gì?
Đây là cố ý nhường sao?
Lần này, cậu ba Dương có chút không chắc chắn phán đoán trước kia của mình lắm, nên đúng là cậu ba Dương đã nương tay, tất nhiên đây cũng là một loại thăm dò khác của cậu ba Dương.
Tình huống này khiến mọi người không rõ là tình huống gì, nên càng không tiếp tục dám đấu giá.
“84 tỷ lần một, 84 tỷ lần hai, 84 tỷ lần ba, lần này vật đấu giá thuộc về quý bà phòng bao số 11.” MC cũng rất khó hiểu, nhưng nếu cậu ba Dương đã ngừng lại, những người khác cũng không đấu nữa, vậy MC chỉ có thể tuyên bố kết quả rồi.
Rõ ràng Sở Bách Hà thở phào nhẹ nhõm, kết quả này còn tốt, giá tiền không cao.
Tuy nhiên đến lúc này, bọn họ đã đấu không ít đồ, cũng may giá cả đều không phải quá cao, nhưng cộng lại cũng gần 600 tỷ rồi nhỉ?
Ông chủ Hồng Nguyệt Lâu còn chưa tới đòi tiền chắc là nể mặt Mộ Dung Tri, dù sao hôm nay cô chủ yếu là đại diện cho Mộ Dung Tri tới.
Ông chủ Hồng Nguyệt Lâu đặc biệt gửi thư mời cho Mộ Dung Tri, điều đó chứng minh ông ta đã biết Mộ Dung Tri sẽ nhanh chóng trở thành tổng giám đốc của Ngụy Khang.
Ông chủ Hồng Nguyệt Lâu là đang nể mặt Ngụy Khang.
Cố Ngũ quan sát một chút, phát hiện trong phòng ngoài Sở Bách Hà không còn có người nào khác, hơn nữa Cố Ngũ cũng không hề phát hiện có gì bất thường, liền lặng lẽ đóng cửa phòng lại, sau đó lặng lẽ rời đi.
Đường Minh Hạo không tiếp tục ra ngoài nữa, tiếp tục kìm nén, lại quay trở về.
“Ồ, cháu nhanh như vậy đã trở lại rồi sao?” Vừa nhìn thấy nó, Sở Bách Hà có chút sửng sốt một chút, khi rung chuông vừa nãy, cô tập trung tinh thần cao độ nên không chú ý tới tình huống khác.
“Cháu không hề đi, vừa nãy có người vụng trộm mở cửa phòng của chúng ta ra, chắc là đến xem xét tình huống của chúng ta.” Đường Minh Hạo ngồi trên ghế, cầm một viên Glu-cô đã rửa sạch ném vào trong miệng.
“Người nào?” Bởi vì liên quan nghề nghiệp, Sở Bách Hà lập tức đề cao cảnh giác.
“Chắc là người của Dương Tầm Chiêu.” Dù Đường Minh Hạo nói là chắc, nhưng trong lòng nó đã có thể xác định đó là người của Dương Tầm Chiêu.
“Cậu ba Dương đột nhiên cho người tới xem xét? Đã xảy ra chuyện gì thế? Không phải là cậu ba Dương đã phát hiện cái gì chứ?” Mắt Sở Bách Hà đột nhiên sáng lên, chẳng lẽ là cậu ba Dương đã phát hiện chuyện của Đường Minh Hạo rồi?
“Vừa nãy, người đó không nhìn thấy cháu, cháu trốn ở phía sau cửa.” Nhìn thấy dáng vẻ của Sở Bách Hà, tất nhiên Đường Minh Hạo đoán được trong lòng cô đang nghĩ gì: “Cho nên Dương Tầm Chiêu chắc chắn không phát hiện được cháu.”
“Sao Dương Tầm Chiêu phải sai người tới xem xét? Cậu ba Dương đang hoài nghi cái gì?” Vẻ mặt Sở Bách Hà rõ ràng khá thất vọng, âm thanh cũng trầm thấp hơn.
“Cháu không biết ông ấy đang hoài nghi cái gì, dù sao ông ấy chưa phát hiện ra cháu.” Khi nói lời này, khóe môi Đường Minh Hạo nhếch lên, nó rất chắc chắn Dương Tầm Chiêu sai người đến xem xét không phải vì phát hiện ra nó.
Nó phát hiện dường như mỗi lần đối mặt với nó, Dương Tầm Chiêu đều có thể chủ động loại bỏ nó.
“Tôi nhất định phải đặc biệt giới thiệu về món đồ đấu giá tiếp theo một chút, đây là lần trước ông chủ của chúng tôi tự mình đi nước Q đổ thạch thắng trở về, đây là một khối ngọc Dương Chi thượng đẳng, ngọc tốt như vậy hiện rất hiếm, giá khởi điểm khối ngọc Dương Chi này là 150 tỷ, vẫn mỗi lần đấu thêm mười lăm tỷ.” Âm thanh MC vang lên cao vút.
Mọi người nghe thấy MC giới thiệu, lại nhìn ánh sáng phát ra từ miếng ngọc, người hiểu hàng đều nhìn ra đây đúng là một khối ngọc chất lượng cao cấp thượng đẳng.
Ánh mắt mấy người đã sáng lên.
Thật ra, ngọc Dương Chi này có nhiều chỗ dùng hơn những đồ cổ trước đó, đặc biệt là đối với những người buôn bán châu báu lâu năm, khối ngọc Dương Chi to như thế có thể làm ra không ít đồ tốt.
Đến lúc đó, không chừng một món đồ cũng có thể bán được mấy trăm tỷ, nếu có thể đấu được khối ngọc Dương Chi này với giá hợp lý thì chắc chắn có thể kiếm tiền.
Nhưng, vừa nghĩ tới tính hình tối nay, buổi tối nay hoàn toàn trở thành sân nhà cậu ba Dương, người khác căn bản không thể chen vào.
Cho nên, những người động tâm tư đều lập tức bỏ đi suy nghĩ, kiếm tiền rất quan trọng, nhưng không ai muốn đi trêu chọc cậu ba Dương.
Cho nên nhất định phải cẩn thận, không thể ra tay loạn.
Trong phòng bao số 9, Cố Ngũ vẫn chưa về. Sau khi tra xét phòng bao số 11, Cố Ngũ không phát hiện có gì bất thường, lúc trở về vừa vặn đi qua nhà vệ sinh, anh ta tiện thể đi nhà vệ sinh một chuyến, nên mới quay về muộn.
Cố Ngũ chưa trở về, cậu ba Dương không rõ rốt cuộc tình hình trong phòng bao số 11 là như thế nào, cậu ba Dương nhìn khối ngọc Dương Chi kia một cái, sau đó vẫn nhấn chuông.
Sau đó tiếng chuông trong phòng bao số 11 lại theo sát vang lên, lần này tiếng chuông trong phòng bao số 11 hình như đặc biệt vang, cảm giác người trong phòng bao số 11 dùng sức rất mạnh để ấn.
Lúc này đúng là Đường Minh Hạo dùng sức rất mạnh để ấn, dường như đang trút giận với ai đó.
Sở Bách Hà nhìn thấy dáng vẻ đó của nó thì cảm thấy hơi buồn cười, nhưng vẫn nhịn được, cô cảm thấy trong tình huống này tốt nhất vẫn đừng kích thích bé yêu Minh Hạo, cô thật sợ Minh Hạo sẽ gây ra chuyện gì điên cuồng hơn.
Cậu ba Dương thấy tiếng chuông trong phòng bao số 11 vẫn hết sức nhanh, anh suy nghĩ một chút, vừa định ấn chuông thì lúc này cửa phòng mở ra, Cố Ngũ đi vào.
“Đại ca, tôi vừa đi thăm dò rõ ràng, trong phòng bao số 11 cũng chỉ có một phụ nữ, không có ai khác, ấn cũng là người phụ nữ đó ấn, cũng không phát hiện có gì kỳ lạ.” Cố Ngũ không chờ Dương Tầm Chiêu hỏi, liền chủ động báo cáo, cũng chính vì không phát hiện khác thường, Cố Ngũ mới đi nhà vệ sinh trước.