Chương 341
Cô giáo nghe thấy, những tiếng xung quanh: “Em khá nội tiêng trong trường nhỉ. Người ba bận rộn của em có biệt không? Có lẽ không biết, dù sao ba em quá bận, không có thời gian lo cho em nên để nhà trường lo.
Nhưng chúng tôi cũng không thê dạy em nữa.
Tính khí của Vân Thư cũng có giới hạn, từ nhỏ cô phải nhìn sắc mặt người khác hành sự bao giờ? Giáo viên này nói câu nào cũng chê giêu mình và ba, Vân Thư tức giận: “Thưa cô, có phải cô bị làm sao không, em chỉ hỏi có được xem hồ sơ không, không được thì không xem. Cô hét gì mà hét, so âm lượng à, với tuổi cô không bằng em được”
Cô gái hai mươi tuổi từ nhỏ được chiêu chuộng, biết đạo lý sóng yên biển lặng lùi một bước trời cao biên rộng, nhưng cô không chịu được cục tức này.
Cô giáo bị Vân Thư mảng đến mặt như gan lợn: “Em măng giáo viên, không xứng là sinh viên của trường đại học A” Vân Thư chọc vào lòng cô giáo: 'Xứng đáng hay không chỉ cô nói là được à, nêu cô có năng lực này, ở tuổi của cô còn ngồi ở văn phòng này à”
Vân Thư cảm thấy, nhẹ nhõm hơn rất nhiều sau khi bị măng, nhưng cô biết rắc rồi của mình sẽ còn lớn hơn. Cô không thể xử lý bây giờ được.
Khi Lâm Khinh Khinh tìm Vân Thư, cô đang ngồi dưới bóng. cây của trường học: “Cậu cãi nhau với giáo viên phòng học vụ à?” Vân Thư uông một ngụm nước.
“Không phải tớ bảo cậu đợi tớ sao?
Cậu tính tình hung bạo như ' Vậy, dạy nhiều năm mà không biết sửa. Trong giờ học, mi mắt Lâm Khinh Khinh không ngừng giật giật, hóa ra là Vân Thư có chuyện.