Chương 264
Tạ Mẫn Hành lấy ra hai chai nước khoáng nói: “Đi thôi, trở về phòng ngủ”
Vân Thư cảm thấy hôm nay Tạ Mẫn Hành kỳ lạ nên hỏi: “Ông xã, anh làm sao vậy? Hôm nay kỳ lạ thế nào ấy?”
Tạ Mẫn Hành: “Hả? Có gì lạ?”
"Muốn nói lại thôi”
Tạ Mẫn Hành cưng chiều xoa xoa đỉnh đầu Vân Thư: “Tâm tư quá nhạy cảm, lát nữa anh còn phải đên phòng sách, em về ngủ trước đi”
Lế nào mình nghĩ nhiều rồi sao?
Trong lòng Vân Thư tự hỏi.
Trong phòng sách, lần đầu tiên Tạ Mân Hành đau đầu không. biết nên giải thích như thế nào mới khiến Vân Thư không kích động, anh cảm thấy chuyện này còn khiên cho người ta cảm giác tôi tệ hơn so với gặp phải bất kỳ sự việc khó giải quyết nào ở công ty.
Dương lão nhị đang ở biệt thự nhà mình, vừa mới dạy xong cho đứa trẻ nào đó, dỗ dành cô ấy ngủ, cảm giác trong lòng mệt mỗi, tinh thân cạn kiệt, thâm nghĩ sau này. không thích con nít nữa, sắp đoản mệnh rôi.
Vì để cô ấy ngủ mà anh ấy đã sáng tạo một không gian yên tĩnh cho cô ây, đến mức điện thoại của Dương lão nhị cũng điều chỉnh đến mức im lặng.
Tạ Mẫn Hành gọi điện, lần thứ hai anh ấy mới bắt máy. “Vừa nấy có việc sao?” Tạ Mẫn Hành hỏi.
“Vừa mới dỗ tiểu tổ tông ngủ. Tạ lão đại, muộn vậy rôi còn gọi có chuyện gì vậy?” Dương lão nhị vẫn luôn nhẹ nhàng như thê, nhưng người đàn ông nhẹ nhàng lại càng nguy. hiểm.
Tạ Mẫn Hành: “Ừm, cậu biết nên thẳng thắn thế nào. không?”