Chương 237
Vân Thư: “Hai người thấy con mà còn không kích động, vậy nhìn thử người phía sau con đi, đề xem hai người còn bình thản được không”
Nói rồi Vân Thư nhanh chóng bước một bước sang bên cạnh, để lộ ra Lâm Khinh Khinh.
Bà Vân mải nhìn Lâm Khinh Khinh không phản ứng, ông Vân đã kêu lên: “Là cô con gái nhà họ Lâm, Khinh Khinh, là Khinh Khinh”
Bà Vân cũng đứng lên từ ghế sô pha: “Khinh Khinh, đúng rồi, lão Vân, là Khinh Khinh”
Lâm Khinh Khinh có chút ngượng ngùng: “Chú, dì, là con, Khinh khith; Ỷ Bà Vân tiến lên ôm lầy Khinh Khinh: "Con ngoan, nhiều năm không gặp, lại đây dì ôm một cái nào. Một câu nói lại khiến Lâm Khinh Khinh rơi nước mắt, cô ấy đã lâu không được cảm nhận cái ôm như vậy, lời hỏi thăm như vậy là cảm giác có mẹ.
Lâm Khinh Khinh khóc, Vân Thư đứng nhìn cũng đỏ mắt, bà Vân cũng bị không khí B cho hốc mắt khiếm hồng.
Bà Vân kéo Lâm Khinh Khinh ngồi xuống hỏi chuyện sinh sông Hài năm nay của Lâm Khinh Khinh, hai nã con nhà họ Vân cũng ngôi cạnh nghe.
Vân Thư cầm điện thoại di động. nhắn cho Tạ Mãn Hành một tin: Em về đến nhà rồi, ông xã ngủ ngon.
Tạ Mẫn Hành nhìn thấy tin nhắn thì bỏ điện thoại xuống, đi ra phòng sách, lại chạm mặt với ông Tạ vê muộn.
“Khinh Khinh, đúng rồi, lão Vân, là Khinh Khinh”
Lâm Khinh Khinh có chút ngượng ngùng: “Chú, dì, là con, Khinh Khinh”
Bà Vân tiến lên ôm lấy Khinh Khinh: "Con ngoan, nhiều năm không gặp, lại đây dì ôm một cái nào.
Nước lửa đương nhiên không thể chung đụng, hai người họ giờ phút này chẳng có gì liên quan.
Ông Tạ nhớ rõ chuyện xảy ra lúc sáng trong văn phòng, Tạ Mẫn Hành †ât nhiên cũng không quên.
“Ha” Tạ Mẫn Hành cười giễu đi thẳng qua ông Tạ.
Bả vai cao lớn, đi về phía móc treo quần áo, ánh mắt anh đầy tàn nhãn, độc ác, nhìn về phía ông Tạ cũng tràn đây khinh bỉ.
Ông Tạ cũng lửa giận bừng bừng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!