Chương 228
Vân Thư và Tạ Mẫn Tây ôm lầy cánh tay ông nội Tạ: “Ôi, ông nội, bất ngờ không, kích động không, vui không, mừng không?”
Ông nội Tạ: "Hừi”
Ông già rất kiêu ngạo.
Vân Thự: “Ông nội, vừa nhìn đã biết thận thế cường tráng không ít, con thấy vừa nấy mỏ cửa, cạch một cái, may mà con không đội tóc giả, nếu không sẽ bị gió thôi bay”
Ông nội Tạ không nhịn được, lúc này mới cười ra tiếng: “Hai con nhóc con đến đây làm gì?”
Tạ Mẫn Tây: “Đương nhiên là đón ông nội về nhà”
Ông nội Tạ: “Ông không cần đón, ông tự có máy bay đưa vê”
Vân Thư: “Là bọn con muốn đón ông nội, máy bay đâu thoải mái bằng bọn con đên đón chứ”
Bà Tạ bưng một chén cháo đi lên trước: “Ba, ăn cháo trước đi, ngày mai chúng ta còn phải ngôi xe mây tiếng đồng hồ đi Ông nội Tạ "cô khó xử” bưng chén ăn cháo.
Tạ Mẫn Tây và Vân Thư đều là lần đầu tiên nhìn thây bộ đội, hai người họ mượn thanh danh của ông nội Tạ đề đi tản bộ, lôi kéo ông nội Tạ đi dạo khắp nơi.
Ông nội Tạ cũng vui vẻ đồng ý.
Gặp được người quen thì giới thiệu: nhỉ: cậu nhóc, không †ôi không tôi, có lên” Nói câu khách sáo Xong, ông nội Tạ đã bắt đầu khoe khoang: “Bên trai là cháu dâu tôi, bên phải là cháu gái tôi, ha ha, còn có ba mẹ bọn ,rẻ cũng đến, cả nhà đều đến từ xa đề đón tôi.
Đúng là hiểu chuyện”
Vân Thư cũng rất cho mặt mũi: “Ông nội, ông không về nhà lâu như vậy, bọn con phải đích thân qua đây thăm ông chứ, tiện thể đón ông về.
Ông nội Tạ nghe xong vui vẻ cười lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!