Chương 218
“Dương lão nghị, anh ra đây, tôi thẻ, không hỏi chuyện anh nuôi vợ nữa”
“Trần Tứ anh ra đây, tôi cũng không hỏi chuyện anh và cô chủ nhà họ Lý nữa.
“Lão tam, anh đang ở đâu? Anh mau vê đi!”
Bên này là đêm đen, bên kia là năng mai.
Mặt trời xuyên qua những đám mây trên mảnh đất bị chiến tranh tàn phá.
Xung quanh là những tắm tôn lộn xôn, ở giữa có một khoảng đất trồng sạch sẽ, không có cỏ mọc.
Tạ Mẫn Thận dẫn người của mình chạy quanh căn cứ vào buổồi sáng.
Một người phụ nữ mặc đồ đỏ như mặt trời ló dạng, quyên rũ mê hoặc.
Nhóm binh sĩ phía sau Tạ Mẫn Thận dừng lại, lúc bọn họ nhìn thấy người đó thì đều hét lên: “Chào buổi sáng, chị dâu”
Người phụ nữ tỉnh nghịch gật đầu: “Chào buổi sáng”
Mỗi lần như vậy, Tạ Mẫn Thận đều nghĩ nếu việc gìn giữ càn đến họ, Tạ Mẫn Thận thực sự muốn đá chết cấp dưới của mình.
Nếu nói bình minh là hy vọng, thì người phụ nữ này là rạng rỡ.
Tạ Mẫn Thận: “Nếu thấy khỏe thì mau rời đi”
“Em không đi, em là ràng buộc của anh”
Những người lính đi ngang qua bên ngoài căn cứ rất ngạc nhiền: Từng này tuổi chưa từng thấy ai muôn đối thủ bị ràng buộc như này.
Cũng có những người lính ngạc „ nhiên: Làm gì có sĩ quan nào muôn xua đuổi ràng buộc của mình.
Cấp dưới của Tạ Mẫn Thận ai nấy cứ gọi chị dâu, người phụ nữ rất hài lòng, mà Tạ Mãn Thận lại rất tức giận. Người phụ nữ nhướng mày nói: Anh làm gì được em?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!