Chương 146
Tạ Mẫn Tây: “Đi thôi chị, chúng ta cùng về nhà ăn cơm” Mấy người trong nhà ăn nhìn ra ngoài cửa số, trong lòng đều có cùng một cảm xúc: Âm áp.
Đèn sao ấm áp như ngọn lửa nhỏ của mỗi người, môi lần lập loè một chút, lại làm lòng người trong nhà âm áp thêm một phân...
Tạ Mẫn Hành phản ứng lại đầu tiên, đưa mắt nhìn ra bên ngoài, đứng dậy đi ra cửa.
Tạ phu nhân: “Mẫn Hành, con đi đâu đó?”
Tạ Mẫn Hành: “Bên ngoài trời tối, dưới đấy đều là sườn núi, con không yên tâm nên đi đón hai người họ."
Trên đường Vân Thư và Tạ Mẫn Hành xuông núi, trong lòng vui sướng, đèn ngôi sao lập loè bên tai hai người, Vân Thư và Tạ Mẫn Tây vẫn luôn khen ngợi lẫn nhau.
Tạ Mẫn Hành gặp hai người họ ở giữa sườn núi, anh đi lên ủ âm đôi bàn tay Vân Thư, tay cô cũng r rất lạnh, một tay Tạ Mẫn Hành ủ âm cho em gái, một tay ủ âm cho vợ, hỏi: “Có lạnh lăm không?”
Tạ Mẫn Tây cười làm nũng: “Anh trai, mau khen em với chị dâu đi”
Tạ Mẫn Hành nhìn Vân Thư nói: “Chị dâu em lát về phòng anh khen sau."
Mặt Vân Thư đỏ ửng.
Trở lại nhà ăn, ông nội Tạ đi đến, búng vào trán mỗi người một cái: “Hai đứa toàn nghịch linh tỉnh”
Vân Thư: “Ông nội nói bọn con nghịch, vậy ông có thích không?”
Ông nội Tạ cười lớn: "Thích, ông nội thích còn không hết. Được rồi, mau rửa tay đi, chúng ta ăn cơm”: Trên truyền hình đang chiếu tiểu phẩm đêm xuân, trên bàn cơm toàn là món Hoa, Vân Thư nhìn chằm vào mâm cơm, nói: “May bữa sáng với bữa trưa đều không ăn no, để bụng để ăn bữa tối, ha ha”
Tạ Mẫn Hành: “Ăn cái gì, tôi gắp cho em”
Vân Thư chỉ vào hàng tôm phú quý cô không với tới, miệng vừa ăn cánh gà vừa nói: “Lấy cho em món kia, tôm phú quý ấy”
Tạ Mẫn Hành vươn tay gắp cho cô hai con, Vân Thư lập tức bỏ Xương.
cánh gà ra, bắt đầu ăn tôm phú quý.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!