Nghĩ xong, Lê Nhất Ninh xấu hổ sờ mũi: “Ngày mai anh đi sao.”
“Ừm” Lê Nhất Ninh 'ờ' một tiếng: “Đi đường thuận lợi.”
Hoắc Thâm: “.......
Lâm Du nhìn thấy hai người im lặng ngồi trong phòng khách, cô ho một tiếng: “Ninh Ninh em đang làm gì vậy?”
Lê Nhất Ninh lắc lư người: “Tính sổ sách”
Phương Văn Lâm kéo ra một chiếc ghế ngồi ở bên cạnh cô, khẽ giọng hỏi: “Chữ của Ninh Ninh viết không tệ nha, lúc nhỏ từng học qua sao?”
Lê Nhất Ninh cười cong cong khóe môi, tâm tình rất tốt: “Ừm, từng học một thời gian”
Phương Văn Lâm dựa tới gần để xem. Không biết sao, anh ta dường như cảm nhận được một ánh mắt không thân thiện lắm đang nhìn mình, lúc anh ta
ngẩng đầu nhìn qua thì không còn nữa.
Phương Văn Lâm đoán có thể là bản thân xuất hiện ảo giác mà thôi.
Đêm đó, đợi sau khi Lê Nhất Ninh nằm lên giường rồi, Giản Viên Viên lập tức gửi tin nhắn cho cô.
Giản Viên Viên: [A a a a a Cảm thấy Hoäắc Thâm hơi bị tốt al! Lại còn giúp đỡ cậu nữa này!!!
Lê Nhất Ninh: [Đó là mẹ anh ấy yêu cầu đấy.]
Giản Viên Viên: [Rắm, trước kia anh ta sao không nghe lời của dì đi, cậu và Hoắc Thâm lên hot search rồi kìal]
Lê Nhất Ninh không lên weibo, sau khi nhìn thấy Giản Viên Viên nói cô mới đăng nhập vào weibo xem.
Quả nhiên, hot search treo ở trên cùng chính là chủ đề #Hoắc Thâm Lê Nhất Ninh đã quen biết từ lâu#.
Lê Nhất Ninh nhìn từ đầu tới cuối, trên đó toàn nói chẳng trách trước kia cô đối xử hời hợt với Hoắc Thâm như vậy, thì ra hai người đã quen nhau từ trước vân vân các loại.
Không có ý kiến gì, cô chỉ xem hai lần rồi thoát ra.
Chốc lát sau, Giản Viên Viên lại gửi tới một tin nhắn: [Đúng rồi, mình nghe được một tin tức tốt.]
Lê Nhất Ninh: [Tin tốt gì.]
Giản Viên: [Có liên quan tới Hà Thánh Nguyên, chính là nam diễn viên cố ý đẩy cậu đấy.]
Lê Nhất Ninh nổi lên chút hứng thú: [Tin tốt gì vậy.] Giản Viên Viên: [Nghe nói tài nguyên gần đây của anh ta đều bị chặn hết rồi, như vậy có coi là tin tốt không, chuyện này
có khi nào là Hoắc Thâm làm không?]
Lê Nhất Ninh ngẩn người, nhớ tới lời cáo trạng thẳng thắn hôm đó.
Trong lòng nổi lên một suy đoán.
Lê Nhất Ninh: [Không biết nữa, để mình hỏi xem]
Nói xong, cô lập tức gửi weixin cho Hoắc Thâm.
Vợ chồng hai người đều có weixin của nhau, có điều số lần trò chuyện ít không thể ít hơn nữa, căn bản có chuyện gì đều đợi về nhà rồi mới nói hai câu.
Có điều hôm nay có chuyện cần nói rồi.
Lê Nhất Ninh: [Hỏi anh một chuyện.]
Hoắc Thâm: [?]
Lê Nhất Ninh: [Vừa rồi Viên Viên nói với tôi chuyện tài nguyên của Hà Thánh Nguyên bị chặn hết rồi, là anh làm đúng không?]
Hoắc Thâm: [Ừ ]
Rõ ràng chỉ có một chỉ đơn giản, trông vừa lạnh lùng vừa vô tình nhưng không hiểu tại vì sao, Lê Nhất Ninh lại có thể cảm nhận được sự dịu dàng và cưng chiều khó nói thành lời từ trong chữ 'ừ đó.
Hừ hừ hừ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!