Lê Nhất Ninh: [Thầy Dịch, Dịch Tử Mặc.]
Sau khi gửi xong, cô nhìn chăm chăm điện thoại thấy’đối phương đang trong quá trình gõ văn bản’, nửa ngày sau tin nhắn của Hoắc Thâm vẫn chưa tới.
Lê Nhất Ninh cười, tiếp tục gửi tin nhắn cho Hoắc Thâm: [Anh muốn nói gì?]
Hoắc Thâm: [Em uống rồi?]
Lê Nhất Ninh nhướng mày: [Không uống thì bất lịch sự lắm, hơn nữa em hơi chóng mặt.]
Hoắc Thâm: [Vậy em hỏi xem.]
Lê Nhất Ninh: [?]
Hoắc Thâm: [Trà giải rượu đó bao nhiêu tiền, anh mua.]
Nhìn dòng tin nhắn Hoắc Thâm gửi tới, Lê Nhất Ninh không hề nhịn mà ôm điện thoại cười lăn lộn trên giường.
Cô cầm điện thoại, trong mắt chứa đầy ý cười vui sướng.
Lê Nhất Ninh: [Cơn ghen của thầy Hoắc lớn như vậy, chỉ là một ly trà giải rượu mà thôi, thầy Dịch cũng dều đưa cho các nghệ sĩ khác mà.]
Hoắc Thâm: [Người khác anh không quan tâm.]
Lê Nhất Ninh: [?]
Hoắc Thâm: [Anh chỉ quan tâm em.]
Không hiểu tại sao, cách màn hình nhưng Lê Nhất Ninh dường như cảm nhận được giọng điệu của
Hoắc Thâm khi nói câu này giọng nói nhất định là vần thấp hơn nữa còn vô cùng cường thế.
Hình như cô đã chấp nhận được loại cường
thế này của Hoắc Thâm rồi.
Lê Nhất Ninh chớp chớp mắt kéo chăn lên che mặt, tiếp tục gửi tin nhắn với Hoắc Thâm.
Lê Nhất Ninh: [Anh quan tâm em mà ngay cả một ly trà giải rượu cũng không đưa.]
Hoắc Thâm: [Đưa, bây giờ còn chóng mặt không?]
Lê Nhất Ninh: [Còn một chút, em vừa tắm xong đây này.]
Hoắc Thâm: [Vậy ly trà giải rượu đó đừng vội uống.]
Lê Nhất Ninh: [Tại sao ạ?]
Hoắc Thâm: [Anh tới đưa cho em.]
Nhìn tin nhắn của anh, khóe môi của Lê Nhất
Ninh cong lên: [Thật không đấy?]
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!