Mọi người: ” ”
Tiết Thanh Thanh nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Vậy ai là người giết tôi?”
Triệu Khê: “Tôi.”
Tiết Thanh Thanh: ” Tôi vần không hiếu.”
Lâm Uy đứng bên cạnh im lặng chốc lát, giải thích một cách dề hiểu: “Quy tắc trò chơi rất đơn giản, Lê Nhất Ninh biết trong tay Triệu Khê có thẻ hồi sinh cho nên liên kết với Trần Dạng Dạng đế Trần Dạng Dạng đi bỏ phiếu ‘giết’ mình, cứ như vậy thì có thể dời đi lực chú ý của mọi người, cô Lê luôn đi cùng với cò Trần, quan hệ của hai người rất thân thiết chưa có ai
nghi ngờ qua cô Trân, bởi vì nếu thật sự muốn ‘giết’ cồ ấy thì cồ Trần sớm đã ra tay rồi, hơn nữa ”
Anh ta nhìn Trần Dạng Dạng một cái: “Cô Trần làm không được chuyện ‘giết’ bạn bè của mình, cho nên chỉ có một khả năng, là cô Lê chủ động yêu cầu vì để giành được thắng lợi.”
Nói xong, anh ta tò mò nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Nhưng tôi có một vấn dề, là làm sao cồ biết được Triệu Khê may mắn nhặt được thẻ hồi sinh?”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh cười cười: “Chuyện này thì cần mọi người nghiêm túc xem lại một lượt rồi, có lẽ là lúc tôi và cô Triệu thảo luận chuyện ăn uống mà mọi người đều không chú ý đến.”
Mọi người: ” ”
Đúng là không có chú ý thật.
Lúc Lê Nhất Ninh và Triệu Khê nói chuyện ăn uống, hai người họ còn nói sang chuyện khác nhưng không một ai chú ý tới.
Cũng đúng lúc đó, Lê Nhất Ninh nhìn thấy dồ Triệu Khê làm lộ ra, sau đó cô đưa mắt ra hiệu với Trần Dạng Dạng đế cồ ấy lén lút đi bỏ phiếu ‘giết’ mình, giành được sự tín nhiệm.
“Từ ngữ mấu chốt của mọi người là gì?”
Lê Nhất Ninh: “Có liên quan đến ăn.”
Cô nói: “Bằng không tại sao tổ chương trình lại ném tôi tới cửa hàng nhỏ đó chứ.”
“Vậy cô Trần cũng bị ném tới cửa hàng sao?”
“Không có, nhưng tôi nhìn thấy một tiệm cà phê, bọn tôi còn định đi uống cà phê nữa cơ nhưng bị nhốt
ở rạp xem phim xem mọi người chơi trò chơi đó.”
Mấy người còn lại:” ”
Giờ phút này, họ chỉ muốn im lặng thôi.
Một trò chơi rõ ràng rất đơn giản nhưng lại bị họ chơi thành phức tạp không nói, trong lúc chơi còn không mang theo não thì đúng là thành câu chuyện cười cho fan fôi.
Nhưng thật ra, nếu không tại lúc bị giải đi Lê Nhất Ninh nhìn Từ Tử Tịnh một cái, Châu Trình cũng không đến mức chọn Từ Tử Tịnh lúc được hỏi muốn bỏ phiếu ‘giết’ ai rồi, còn những người khác cũng
là bị ánh mắt đó của Lê Nhất Ninh đánh lệch hướng giống như vậy.
Sau khi xem xong cả tập trò chơi này, các fan đều kinh ngạc rất lâu.
[Trời ạ, thì ra trong lúc âm thầm Lê Nhất Ninh đã làm ra nhiều động tác nhỏ như vậy sao?]
[Mẹ của tồi ơi, bây giờ nhớ lại một chút, hình như mồi một chuyện Lê Nhất Ninh làm đều không uổng phí nhưng lại không hợp với phong cách.]
[Giỏi quá!! Thì ra Lê Nhất Ninh thông minh tới như vậy?]
[A a a a a a đột nhiên cảm thấy tổ hợp Lê Nhất Ninh và cõ Trần rất feeling, hu hu hu, muốn ghép hai người này thành couple.]
[Bà chị lầu trên, thầy Hoắc đang cảnh cáo!!]
[Bây giờ phát hiện Thầy Hoắc thích Lê Nhất
Ninh là có nguyên nhân sao? ?]
Mọi người thảo luận sôi nổi.
Bởi vì chiến thắng, bên Lê Nhất Ninh có quyền để bên thua làm một việc.
Dịch Tử Mặc liếc nhìn cô, hỏi đơn giản: “Muốn bọn tôi làm gì?”
Lê Nhất Ninh còn chưa kịp nói thì loa phát thanh lại vang lên: “Xét thấy các người sói Lê Nhất Ninh có biếu hiện quá đáng, vì đế bồi thường cho các nhà tiên tri nên đảo ngược nhiệm vụ.”
Lê Nhất Ninh: “? ? ?”
Ông nói gì, có bản lĩnh thì nói lại lần nữa xem.
ở bên cạnh Châu Trình ha ha cười lớn, nhìn Lê Nhất Ninh nói: “Bất ngờ không, đạo diễn tổ chương trình của bọn tôi chính là thích làm những chuyện như vậy.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Trần Dạng Dạng không còn gì đế nói, nhịn không được hỏi: “Dựa vào đâu chứ?”
Đạo diễn: “Không dựa vào cái gì, quy tắc trò chơi chính là như vậy!”
Nghe xong, mấy người còn lại nhìn bọn họ.
Triệu Khê ho một tiếng: “Nói đi, muốn làm
nhiệm vụ gì, phải đơn giản à nha.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!