[Ha ha ha ha ha ha tôi luôn cho rằng Lê Nhất Ninh là người đẹp cao ngạo lạnh lùng, không ngờ là người nói nhiều như vậy!]
[Hu hu hu hu thì ra thầy Hoắc thích kiếu này sao.]
[Không biết tại vì sao, đột nhiên bắt được điểm đáng yêu của Lê Nhất Ninh rồi.]
[Buồn cười chết mất, rõ ràng sợ muốn chết fôi mà còn bla bla nói mãi không ngừng.]
[Ha ha ha ha ha mọi người nhìn kỹ biểu cảm của Lê Nhất Ninh xem, cô ấy đã liếc trắng mắt vô số lần rồi, giống như đang nói: Nếu không có ai đế ý tới tôi nữa tôi sẽ mua đứt chương trình của mấy người!]
[Mua lại chương trình ma quỷ đó làm gì, Lê Nhất Ninh mau tìm thầy Hoắc giúp đỡ đi! Đế thầy Hoắc tới làm anh hùng cứu mỹ nhân.]
Anh hùng cứu mỹ nhân là không thế nào, cuối cùng Lê Nhất Ninh vẫn là dựa vào thực lực của bản thân để tìm kiếm.
Cô lặng lẽ ngồi xổm trên đất, cố gắng di chuyển vào trong góc tường.
Đúng lúc điện thoại trong túi sáng lên, lúc này Lê Nhất Ninh mới nhớ tới vừa rồi tổ tiết mục có đưa một
chiếc điện thoại cho bọn họ.
Cô mở ra, trong điện thoại nhận được một tin nhắn: [Xin chào người chơi, bạn đã chính thức bước vào trò chơi, bây giờ cần bạn tìm được manh mối ở trong phòng, tiến tới đích đến tiếp theo.]
Lê Nhất Ninh đọc hai lần, châm chọc một câu: “Đạo diễn, tin nhắn này của mấy người gửi giống như khồng gửi vậy biết không, không có tin nhắn này tồi cũng biết tôi phải tìm manh mối mở được cửa mới có thể đi tới địa điểm tiếp theo mà.”
Đạo diễn: ” ”
Thật sự rất muốn cho người đi dán kín cái miệng của Lê Nhất Ninh lại!!
Mắng thì mắng, Lê Nhất Ninh vẫn dùng điện thoại rọi đèn đứng lên.
Sau khi đứng lên cô mới phát hiện nơi bản thân bị ném vào chính là quầy bán quà vặt.
Lê Nhất Ninh mở to mắt nhìn, ‘woa’ một tiếng với ống kính: “Tôi có một chủ ý hay.”
Cô hỏi: “Mọi người có muốn xem trực tiếp ăn uống không?”
Khán giả:????
Đạo diễn: ? Trò gì vậy? ? ?
Lê Nhất Ninh dùng điện thoại soi một vòng, nói rất nghiêm túc: “Tôi cảm thấy tôi không muốn đi tìm manh mối chút nào, không muốn đi tới địa điếm tiếp theo nữa, tôi cứ ngồi ở đây đợi thành viên trong tố tới
cứu tòi vậy.”
Đạo diễn: ????
Lê Nhất Ninh phân tích rất nghiêm túc: “Như vậy mọi người đi vào thấy tồi luôn đợi ở đây cũng sẽ không cảm thấy vô vị đúng không.”
Khán giả:????
Cô là ma quỷ sao?
Lê Nhất Ninh không phải là ma quỷ nhưng cô nhìn tới đồ ăn ở trước mặt thì không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Nói thật vì để quay phim mà cô đã có một thời gian không đụng tới quà vặt rồi.
Nghĩ ngợi một chút Lê Nhất Ninh bèn đi tìm một cái đèn bàn.
Cô càng kinh ngạc không thôi.
“Ôi trời ơi, ở đây có đèn bàn thật này mọi người đợi tõi mấy phút, tồi ghim đèn bàn lên xong chúng ta sẽ bắt đầu trực tiếp chương trình ăn vặt.”
Năm phút sau, fan vào kênh trực tiếp của Lê Nhất Ninh im lặng.
Đạo diễn cùng nhân viên công tác ồ phòng giám sát càng im lặng hơn.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử của chương trình này bọn họ đón tới một nữ nghệ sĩ không đi theo sự sắp xếp như vậy, trong khi mọi người đang tranh nhau nghĩ cách tìm manh mối ra khỏi gian phòng thì Lê Nhất Ninh đang giới thiệu đo ăn với mọi
người!!
Lê Nhất Ninh nhìn quầy quà vặt trước mặt đưa sát ống kính giới thiệu với mọi người từng món một.
“Tồi nói với mọi người nhé, loại bánh quy này cực kỳ ngon, nhất định phải ăn thử vị rượu vang, mùi vị vô cùng ngon.”
“Còn có cái này, cái này hình như là quà vặt hay ăn lúc nhỏ, hu hu hu là thanh cay mà trước kia tôi thích ăn nhất đấy, mùi vị cũng ngon, mọi người muốn mua nhất định phải nhớ kỹ nhãn hiệu này này nha.”
“Cái này cái này. ” Lê Nhất Ninh cười mỉm chi,
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!