Sau khi chạy về phòng ngủ, Lê Nhất Ninh tự kiểm điểm bản thân một lúc.
Mày bị ngốc phải không.
Tại sao lại nói ra từ nhạy cảm như đi tắm chứ.
Lê Nhất Ninh ‘a a’ hai tiếng, cảm thấy phục mình luôn rồi.
Nhưng cũng đã về tới phòng rồi, cộng thêm ban ngày quay phim trên người có đổ mồ hôi thật, khiến cô cảm thấy khó chịu.
Nghĩ ngợi một chút, Lê Nhất Ninh bèn cầm theo áo ngủ đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm hơi nước mù mịt, trong căn nhà Hoắc Thâm chuẩn bị cho cô ngay cả phòng tắm cũng được trang trí vô cùng xa hoa.
Còn có một bồn tắm dùng đế ngâm mình thư giãn thả lỏng người.
Mấy ngày qua quay phim mệt mỏi, Lê Nhất Ninh dều dựa vào bồn tắm này để giữ mạng.
Lúc này. cũng như vậy.
Cô đang ngâm trong bồn tắm, bỗng điện thoại bên cạnh rung mạnh.
Lê Nhất Ninh tính toán thời gian, còn sớm, không vội.
Cô lấy điện thoại qua nhìn, bên trên đều là tin nhắn của Giản Viên Viên và Trương Nhã gửi tới.
Lúc mở tin trên cùng nhất thì thấy màn mở đầu ‘a a a a a’ của hai người họ.
Phía dưới một hàng từ ‘a’ này mới là đoạn đối thoại chân chính của bọn họ.
Giản Viên Viên: [Ninh Ninh Ninh Ninh!]
Trương Nhã: [A a a a a Anh Hoắc Thâm của tui xuất sắc quá đi thôi hu hu hu.]
Giản Viên Viên: [Haiz, Ninh Ninh vẫn chưa trả lời tin nhắn của tôi, phải chăng là bị anh Hoắc Thâm giày vò bò dậy không nổi fôi không.]
Trương Nhã: [Haiz, có thể là vậy lắm.]
Nhìn đề tài hai người càng nói càng đi xa, Lê Nhất Ninh liếc trắng mắt không biết nói sao.
Lê Nhất Ninh: [Nói cái gì đấy! Bọn mình vừa ăn cơm xong này.]
Giản Viên Viên: [Khà khà khà, sắp hành sự rồi phải không.]
Trương Nhã: [Mau chỉnh điện thoại về chế độ im lặng, đừng làm phiền bọn họ nữa.]
Lê Nhất Ninh: [Im miệng!]
Giản Viên Viên: [ Ờ, có tình yêu mới không
thích người cũ nữa phải không, mình biết mình chính là người bị cậu vứt bỏ.]
Lê Nhất Ninh sắp bị hai cô ấy chọc cười chết rồi.
Cô dở khóc dở cười: [Nói chuyện nghiêm chỉnh,
hai người các cậu đang làm gì đấy?]
Giản Viên Viên: “[Bọn mình xuất ngoại rồi, vừa đọc tin trong nước thì thấy tin Hoắc Thâm đi tham ban cậu, đi theo đuổi cậu rồi.]
Giản Viên Viên: [Nghe nói còn tặng một sợi dây chuyền cho cậu, hu hu hu hu hâm mộ hâm mộ.]
Trương Nhã: [Ninh Ninh cô biết sợi dây chuyền đó từ đâu mà có không?]
Lê Nhất Ninh: [?]
Trương Nhã phổ cập khoa học cho Lê Nhất Ninh.
Sợi dây chuyền đó không phải là thứ quan trọng nhất, mà quan trọng nhất chính là viên kim cương đó, kim cương hồng vốn đã hiếm gặp hơn nữa rất giống viên kim cương nhiều năm về trước Hoắc Thâm đã đấu giá trong một phiên hội bán đấu giá nào (Tó.
Sau khi xem xong tin nhắn phổ cập của Trương Nhã, Lê Nhất Ninh nhớ tới sợi dây chuyền hôm nay không khỏi sờ lên cổ của mình.
Cồ lặng lẽ hỏi giá cả một chút.
Sau khi nhìn thấy giá dự đoán của Trương Nhã, Lê Nhất Ninh quyết định sau khi về nhà sẽ cất kỹ sợi dây chuyền đó lên.
Lúc Lê Nhất Ninh ra khỏi phòng tắm thì khồng thấy Hoắc Thâm ở trong phòng.
Cô không vội đi tìm vì như vậy rất giống như cô
đang tự dâng mình tới cửa vậy, Lê Nhất Ninh ho một tiếng fôi ngồi xuống trước bàn trang điếm của mình thong thả dưỡng da.
Vừa làm xong, điện thoại của Tống TTnh lại tới.
“Alo, chị Tống.”
Tống Tính đáp một tiếng: “Ninh Ninh, ngày mốt em không có cảnh quay đúng không?”
“Hình như vậy ạ.”
Lê Nhất Ninh: “Ngày mốt em không có cảnh quay liên tục ba ngày, là để đi ghi hình show mà chị nói đúng không ạ?”
Tống Tình đáp: “Phải, chỉ mất thời gian hai ngày tính cả bay đi lẫn bay về.”
“Được ạ.”
Lê Nhất Ninh không có ý nghĩ từ chối: “Hôm đó em sẽ nói với đạo diễn một tiếng.”
“Được.”
Tống Tính ngừng chốc lát rồi hạ giọng hỏi: “Hôm nay Hoắc Thâm tới tìm em phải không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!