“Không sợ.”
Hoắc Thâm dỗ dành cô: “Đừng lo lắng.”
Hai người nói một lúc, sau khi biết được không có ảnh hưởng quá lớn tới công việc của Hoắc Thâm, Lê Nhất Ninh cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Còn về cô thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Hoắc Thâm làm như vậy đối với Lê Nhất Ninh mà nói có lợi hơn hại.
Sau ngày hôm nay sẽ không còn ai nói cô đi cọ hotsearch nữa rồi, đến cả hotsearch của Hoắc Thâm mà Lê Nhất Ninh cô còn không cần thì cần của người khác sao.
Đây là tâm lý của fan.
Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh khẽ cười một tiếng.
*
Cúp điện thoại rồi, Lê Nhất Ninh về trở lại chồ mọi người tập trung thì ngoài cửa có người gọi cô: “Lê Nhất Ninh.”
cậu trai trẻ đứng ở cửa cười tươi nói: “ở đây có hoa của cô.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Mọi người xung quanh: “Là hoa của thầy Hoắc tặng đúng khống?!”
Lê Nhất Ninh nhận lấy, bên trên còn có một tấm card nhỏ.
Mắt Phó Mộng sáng ngời, quay đầu nhìn Lê Nhất Ninh: “Xem nhé?”
Lê Nhất Ninh bật cười, ngược lại không để ý: “Xem đi.”
“Cô Lê mở ra đi, bọn tôi ở bên cạnh tham gia náo nhiệt được rồi.”
Lê Nhất Ninh cười: “Được.”
Cô mở ra, đúng là của Hoắc Thâm tặng thật.
Lê Nhất Ninh còn chưa xem xong thì Phó Mộng đã ‘woa’ một tiếng ngã lên người của cô trợ lý, hu hu hu hu: “Tôi sống không nổi nữa! Không ngờ thầy Hoắc lại là người lãng mạn như vậy!”
Mọi người:”???”
Lê Nhất Ninh nhìn chữ ở trên tấm card, khóe môi cong lên muốn đè cũng đè không xuống.
Mộ Tùng Nam đứng cạnh liếc mắt ngó một cái, sau khi nhìn thấy thì lặng lẽ lui ra khu trò chuyện.
Anh ta không xứng.
Sau khi Ồm hoa tới bên cạnh nghỉ ngơi, Lê Nhất
Ninh đặc biệt chụp một bức hình gửi cho Hoắc Thâm.
Lê Nhất Ninh: [Anh biết chiêu này từ bao giờ thế?]
Hoắc Thâm trả lời rất nhanh: [Đã nói là muốn theo đuổi em fôi.]
Lê Nhất Ninh: [ Nghiêm túc chứ?]
Hoắc Thâm: [Trông anh giống người đang nói đùa lắm sao?]
Lê Nhất Ninh: [Chữ bên trên là anh viết sao?]
Mấy giây sau, Hoắc Thâm gửi lại một tin nhắn thoại: “Chữ không phải anh viết nhưng lời là do anh nghĩ ra.”
Gò má Lê Nhất Ninh đỏ ửng, hạ giọng hỏi: “Anh đi baidu ở đâu thế?”
Giọng nói chứa ý cười của Hoắc Thâm truyền tới: “Không cần baidu, đây là sự thật.”
Lê Nhất Ninh:”…”
Hoắc Thâm hỏi tiếp: “Anh đọc cho em nghe nhé?”
Lê Nhất Ninh: “Được.”
Chẳng mấy chốc, giọng nói trầm thấp quyến rũ của Hoắc Thâm từ trong weixin truyền ra.
“Hoa tuy đẹp, nhưng không đẹp bằng em.”
Câu nói này, Lê Nhất Ninh nghe đi nghe lại mấy lần, nghe tới lúc vành tai càng lúc càng nóng cô mới
buộc cái tay của mình dừng lại.
A a a a a a không được không được rồi! Hoắc Thâm quá không đứng đắn rồi, cô chịu không nổi nữa.
Lê Nhất Ninh ôm hoa ngồi trong góc nhỏ.
Cồ không biết Mộ Tùng Nam còn lén chụp một tấm ảnh dáng vẻ này của cô, đăng lên weibo.
Mộ Tùng Nam V: Thần tượng Hoắc Thâm của tôi tại sao lại xuất sắc như vậy chứ!! Cô Lê của chúng tôi đang ngồi xấu hổ trong góc kia kìa!! Cuối cùng muốn hỏi một câu, bao giờ thần tượng mới tới tham ban cô Lê đây ạ! [hình ảnh].
Tấm ảnh đó vừa dang lên, các fan lại bị trọng thương lần nữa.
Mọi người đều biểu thị ‘hu hu hu’ muốn khóc nhưng không thế không thừa nhận, nói với bản thân — — idol của họ rất nghiêm túc, đang nghiêm túc theo đuổi Lê Nhất Ninh.
Bài weibo này của Mộ Tùng Nam còn nhận được cái like và lời bình luận của thần tượng anh ta.
Hoắc Thâm V: Mấy ngày nữa sẽ đi.
Sau khi nhìn thấy lời đáp lại, Mộ Tùng Nam càng kích động đi chia sẻ với Lê Nhất Ninh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!