Lê Nhất Ninh tưởng chừng như không dám tin loại lời này lại có thể nói ra từ miệng Hoắc Thâm.
Cô nghẹn nửa ngày cũng không nặn ra được một chữ.
Hoắc Thâm nhìn biểu tình nhỏ của cồ giọng nói nặng nề: “Muốn nói gì?”
Lê Nhất Ninh đè trái tim đang đập bùm bùm của mình, nói một câu:” Anh là Hoắc Thâm thật sao?”
Hoắc Thâm: ”
Anh dở khóc dở cười, trái cổ lăn lên lãn xuống, mỉm cười hỏi: “Bằng không kiểm nghiệm một chút?”
Lê Nhất Ninh:”…”
Cô bị chọc tới đỏ mặt tai hồng: “Không muốn.”
Lưu manh.
Ai nói Hoắc Thâm thuộc hệ cấm dục chứ?
Ai nói từ nhỏ Hoắc Thâm da lạnh nhạt, thờ ơ chứ?
Người này có chỗ nào giống là người lạnh nhạt Đây rõ ràng là biến thái, trước kia là biến thái
ngầm, nay đổi thành phóng túng làm càn rồi.
Lê Nhất Ninh chấp nhận không được.
Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì giọng nói của tài xế phía trước truyền tới: “Hoắc tổng, tới roi.
Lê Nhất Ninh ngước mắt, sau khi nhìn thấy nơi họ tới thì sững sờ.
Trước mắt là một ngôi nhà nhỏ đơn sơ trông không tệ, phía trước còn có một vườn hoa nhỏ.
Lúc cô đang ngây ngấn thì được dắt tay xuống xe.
“Chúng ta tới đây làm gì?”
Hoắc Thâm dần cô đi vào nhà, thấp giọng nói: “Nhìn xem có thích thiết kế nơi này không.”
Lê Nhất Ninh:”???”
Cô nhìn xung quanh một vòng, hiếu được ý của bá đạo tổng tài rồi.
Ngôi nhà này Có thế đã bị mua lại.
“Anh mua nó rồi?”
Hoắc Thâm gật đầu: “ừm. Bộ phim này phải quay hơn một tháng, khách sạn em ở không thoải mái, dọn tới đây ở đi.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Mắt cô sáng long lanh, thật ra cô rất thích ngôi nhà nhỏ này.
Tuy còn chưa lên lầu xem nhưng gần đây dung là cô có hơi kén chọn thật, nếu không phải có Hoắc Thâm ở đây, ở khách sạn cô rất khó ngủ, cách âm của khách sạn không được tốt lắm cộng thêm đủ loại nguyên nhân lại khồng được sạch sẽ nữa, cồ ở đó đủng là không thoải mái thật.
Có điều
Cô nhìn Hoắc Thâm: “Em ở bên ngoài không tốt lắm đâu?”
Hoắc Thâm nhíu mày: “Có gì không tốt?”
Lê Nhất Ninh: ” Đợi lát nữa em sắp bị nói là
đùa nghịch đại bài (1) thì sao?”
Hoắc Thâm khẽ cười: “Không tới mức đó.”
Anh nói: “Nói một tiếng với đạo diễn Thấm là được, không đến muộn thì không ảnh hưởng quá lớn.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh gật gật đầu.
“Được ạ.”
Hoắc Thâm nhìn nụ cười trên mặt của cô, chủ động đề nghị: “Muốn lên lầu xem không?”
Khóe mắt Lê Nhất Ninh cong cong: “Muốn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!