Cô bước đến giường cầm lấy điện thoại của mình, sau đó bước xuống lầu.
Mới vừa đi đến cầu thang liền nghe thấy dưới lầu ồn ào náo nhiệt.
“Nào nào nào, cụng ly cụng ly.
”
“Này, tiểu mập mạp, trông cô chơi vui thật.
”
“Này tiểu Tóc Xoăn, anh lại có chút đẹp trai đấy!”
Khi Mộ An An bước vào phòng bếp, liền nhìn thấy Hoắc Hiển và Trần Hoa đang ngồi quay lưng về phía mình.
Hoắc Hiển túm tóc Trần Hoa, còn Trần Hoa thì nhéo mặt Hoắc Hiển.
Hai người đều uống không ít, mặt đỏ, đôi mắt mê man.
Trần Hoa cười vô cùng vui vẻ, lại dùng lực nhéo mặt Hoắc Hiển:”Tóc Xoăn, anh đẹp trai thật đấy.
”
“Phải rồi, tôi dựa vào khuôn mặt này để ăn cơm mà!”
Cho dù uống rượu, Tóc Xoăn cũng không quên tự luyến.
Mà Trần Hoa sau khi nghe Hoắc Hiển nói xong, liền bật cười, bàn tay cô vốn đang sờ mặt Hoắc Hiển đột nhiên trượt xuống cổ áo của hắn, thô bạo kéo hắn đến trước mặt mình.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, chóp mũi chạm vào nhau.
Hoắc Hiển kinh ngạc đến ngây người.
Mộ An An cũng nhìn đến đần độn.
Chỉ có Trần Hoa vẻ mặt bình tĩnh, hôn lên mặt Hoắc Hiển một cái.
Âm thanh “chụt” rất lớn: “Ư, khuôn mặt xinh đẹp, tôi muốn hôn một phát.
”
Sau khi hôn xong, Trần Hoa bình tĩnh đẩy Hoắc Hiển ra, cầm lấy
một lon bia, rầu rĩ uống một ngụm.
Mộ An An nhìn đến choáng váng.
Cô chưa bao giờ thấy Trần Hoa điên cuồng như vậy.
Ngày thường Trần Hoa ngượng ngùng,chỉ nói hai câu với Hoắc Hiển liền cảm thấy áp lực.
Nhưng hiện tại lại dứt khoát hôn người ta một cái.
Tóc Xoăn bị chập mạch, hồi lâu sau mới đột nhiên kêu to: “Cô, cô, cô chiếm tiện nghi cùa tôi!”
Trần Hoa: “Chiếm tiện nghi của anh thì làm sao, không phải nói đẹp sao, người đep thì hôn một hai lần, có vấn đề gì sao?”
Hoắc Hiển: “Tôi không có cách nào để phản bác cái logic này sao?”
Trần Hoa: “Vốn dĩ đúng như vậy, lại đây, hôn lại một chút.
”
Hoắc Hiển: “Không được được không?”
Trần Hoa: “Anh không đẹp sao?”
Hoắc Hiển: “Cả thế giới này Hiển
ca của cô là đẹp trai nhất.
”.