Chương 1561
Cuối cùng cô ngồi xuống ven đường.
LEO cảm tháy có lỗi, đã theo dõi cô ấy suốt đoạn đường.
Tuy rằng không biết Mộ An An cùng người đàn ông quyền lực kia, rốt cuộc là quan hệ như thế nào, nhưng qua vài lời nói vừa rồi cũng cỏ thể hiểu được mối quan hệ giữa hai người rất thân thiết.
Leo đứng ở một bên vài phút, cuối cùng tiến lên, ngồi xuống bên cạnh Mộ An An.
“ Xin lỗi, hôm nay liên lụy đến cô rồi. “Leo nói.
Mộ An An hai tay che mặt, một hồi lâu mới buông tay ra, nhìn chằm chằm phía trước, hít sâu một hơi mới nói, “Cứ xem như anh là người chỉ đường đi.”
Leo không hiểu.
Mộ An An cười khổ nói, “Chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra, chỉ hôm nay anh trở thành người dẫn đường.”
Có quá nhiều thứ ẩn giấu trong lòng.
Sớm muộn gì cũng nổ tung.
Chỉ là hôm nay trở tay không kịp.
Mộ An An rũ mắt xuống, cố nén nước mắt trong hốc mắt.
Cô ấy nói, “Tôi vẫn cảm thấy mình có thể, có thể làm một vật phụ thuộc, ở ngay bên cạnh anh ấy, anh ấy không yêu tôi cũng không sao, chỉ cần anh ấy muốn tôi là được.”
Đối với cô mà nói, thích một người, chưa bao giờ là hèn mọn.
Bởi vì rất thích anh, cho nên cái gì cũng không quan trọng.
Nhưng ngay từ đầu Mộ An An đã biết, không có nhiều như vậy cũng không sao, không có nhiều điều vĩ đại như vậy cũng không sao.
Cô ấy không thể không ích kỷ.
Cô ích kỷ, tham lam và tùy hứng.
Tham vọng sẽ không ngừng bành trướng.
Không bao giờ hài lòng với hiện trạng.
Mộ An An ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh thẳm.
Cách đó không xa, chiếc xe màu đen chậm rãi dừng lại dưới bóng râm.
Người đàn ông ngồi phía sau trầm mặc nhìn cô gái ngồi xổm bên kia.
Cô gái rũ mắt, sầu não mà ủy khuất, đâm vào anh thật sâu.
Mà đồng thời, Mộ An An đã ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh thẳm, cười khổ, “ở trong thành phố này, tôi không có nhà, không có người thân.”
“Vừa quay đầu lại, đều là trống rỗng.”
“Tôi chỉ có thể nhìn anh ấy, chỉ có thể liều mạng tới gần anh ấy, mới có thể tìm được một mục tiêu trong cuộc đời
dài đằng đẵng này.
Leo ở một bên nghe Mộ An An thổ lộ những lời này, biểu tình trên mặt là kinh ngạc.
Lần đầu tiên anh gặp Mộ An An là ở sân chơi Bắc Kinh.
Lúc ấy liền cảm thấy cô gái này nhìn ngoan ngoãn, đôi khi nhìn có chút giống Mộ Tiểu.
Ai biết, cô ấy hoàn mỹ thể hiện ván trượt kỹ xảo, tát thẳng vào mặt Tống Khiết Nhã.
Mới cảm thấy cô gái này kỳ thật rất ngầu, cũng có chút lạnh.
Gặp lại nhau, cô ấy đã trở thành một bác sĩ thực tập trưởng thành và điềm tĩnh.
Nhưng bây giờ, bộ dáng đáng thương giống như một đứa trẻ, đây là lần đầu tiên Leo gặp.
Sẽ làm cho người ta nhịn không được mà đau lòng.
Cách đó không xa, cửa sau xe màu đen được mở ra, người đàn ông từ bên trong đi ra, vẻ mặt đau lòng đến gần Mộ An An.
Leo không để ý đến điều đó.
Chỉ là nhìn Mộ An An có chút đau lòng.
Khi cúi đầu xuống, tóc mái bên trái xõa xuống, đuôi tóc cọ vào mặt, cô cảm thấy có chút khó chịu, Mục An An vén tóc ra sau tai.
Leo ở một bên vẫn nhìn cô, vốn là muốn nói một lời an ủi với Mộ An An.
Nhưng khi nhìn tháy Mộ An An vuốt tóc ra sau tai, phát hiện sau tai trái cô dường như có một vết sẹo nhỏ.
Toàn thân Leo bị điện giật.
“Vết sẹo này của cô ”
Leo nói xong, đưa tay vuốt tóc sau tai Mộ An An, “Vết sẹo này, là khi còn bé cùng tôi leo cây.”
Mộ An An cảm giác người bên cạnh chạm vào lỗ tai cô, theo bản năng muốn giãy dụa, kết quả Leo đột nhiên nói một câu như vậy, Mộ An An có chút
khó hiểu.
“Cô chính là em ấy mà!” Leo nói.
“Ý anh là sao?”
Mộ An An nghe không hiểu, quay đầu lại đang định hỏi thì đột nhiên cảm giác sau lưng có người tới gần.
Giây tiếp theo, Leo bị kéo thẳng lên khỏi mặt đất và ném xuống đường…!!!