Chương 1547: Cô ấy cái gì cũng không chịu nói
Leo thấy vậy, vội nói: “Xin lỗi, tôi chỉ thấy cô cảm thấy thân thiết, tôi nghĩ… tóm lại, tôi không có ý mạo phạm cô hoặc coi cô là thế thân của ai, tôi…”
“Được rồi.” Mộ An An trực tiếp cắt ngang.
Thế thân thì thế thân.
Mặc dù rất không vui.
Hiện tại Mộ An An rất nhạy cảm với hai chữ này.
Lại là vì đôi mắt.
Có rất nhiều người nói rằng cô ấy có đôi mắt giống một người khác.
Ninh Tu Viễn ở trong bệnh viện, đã nói qua rằng ánh mắt cô giống một người bạn cũ.
Thát gia thường xuyên nhìn chằm chằm vào mắt cô.
Ngay cả mẹ của cô, Mộ Thanh, cũng thường nhìn chằm chằm vào Mộ An An khi cô còn nhỏ.
Đôi mắt này…
Chính xác là đang có chuyện gì xảy ra vây?
Một con mắt không khỏe mạnh, thường xuyên xảy ra vấn đề, rốt cuộc giống ai?
Mộ An An nói, “Nếu tôi đã hứa với anh tới đây, sẽ giúp anh giải quyết mọi chuyện, mở cửa đi.”
LEO nhìn Mộ An An, lo lắng rằng cô áy sẽ đột nhiên tức giận và quay người bỏ đi.
Vì vậy, sau khi nhận được những lời của Mộ An An, anh ta quay lại và mở căn phòng này bằng một tay.
Mộ An An nhìn rõ cảnh tượng bên trong, hơi bất ngờ nhướng mày.
Căn phòng này hoàn toàn là một căn phòng gương.
Các bức tường đều là gương.
Vừa mở ra, có thể trực tiếp chiếu ra Leo và Mộ An An đang đứng ở cửa.
Leo giải thích, “Đây là nơi tôi tập nhảy.”
“Nhắc tới cũng xấu hổ, lúc ấy em ấy nói khiêu vũ phải có một căn phòng đầy
gương, như vậy mới có thể biết mình nhảy có giỏi hay không.”
“Đáng tiếc, sau khi tôi thuyết phục người làm làm điều này, thì em ấy đã không xuất hiện nữa.”
Tuy rằng Leo nói, ký ức cùng em gái nhỏ kia rất ít, tiếp xúc cũng rất ít.
Bắt đầu là vì cô ấy.
Kết thúc cũng là vì cô ấy.
Là một người rất quan trọng.
Chỉ là tầm quan trọng này đã trở thành niềm tin vào sự tồn tại của chính mình.
Mộ An An hiểu, cô thậm chí có thể đoán được, Leo cố ý trở về đây một chuyến, rốt cuộc là vì cái gì.
Leo nói, “Cho nên, phải nhờ cô giúp tôi một việc lớn.”
Leo nói xong, liền bắt đầu cởi áo khoác trên người.
Tay anh còn bị thương, rất bất tiện.
Mộ An An tiến lên một bước, giúp Leo cởi áo khoác, mũ.
Leo thậm chí còn tháo băng gạc treo trên cổ ra.
“Tay anh còn chưa khỏi hẳn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc phục hồi sau
này.” Mộ An An nhắc nhở.
Leo lắc đầu, tỏ vẻ không sao cả.
Đồng thời lấy điện thoại di động trong túi ra, mở tài khoản phát sóng trực tiếp như thường lệ của mình ra, giao cho Mộ An An, “Phiền cô đợi lát nữa giúp tôi phát sóng trực tiếp.”
“Tôi cần biểu diễn cho họ một… điệu nhảy.”
“Anh đã suy nghĩ kỹ chưa?”MỘ An An hỏi một câu.
Thái độ và hành động của Leo.
Lúc này Mộ An An hoàn toàn có thể xác định được suy đoán vừa rồi của mình.
Lý do Leo đến đây!
Mộ An An nhắc nhở, “Tôi dành thời gian tìm hiểu về anh, đi tới vị trí hôm nay, anh cũng mất thời gian ba năm.”
LEO cười khổ, “Ba năm năm có ý nghĩa gì? Người ta mất mười năm, nhưng thành thật mà nói, tôi chỉ may mắn bắt kịp thời đại, và tôi cũng may mắn có một khuôn mặt phù hợp với thị hiếu thị trường, hơn nữa, phải mất nhiều bài báo để đưa tôi đến được vị trí như ngày hôm nay.”
Leo nói xong, xoay người đi vào bên trong phòng khiêu nhảy.
Nhìn trong gương, thiếu niên tuấn lãng đang tuổi thanh xuân.
“Nhưng kỳ thật, tôi vũ đạo không tốt, tôi ca hát cũng không ưu tú, tôi thậm chí ngay cả diễn xuất cũng không có, như vậy tôi, có đáng được nổi tiếng như vậy?”
“Thật ra, điều khiến tôi có được vị trí này, ngoại trừ tôi có một người đại diện lợi hại hơn nữa còn có những người hâm mộ luôn muốn kiểm soát tôi bất cứ lúc nào.”
“Tôi không phải là thần tượng của họ, tôi chỉ là niềm tin mà họ theo đuổi, tôi chỉ là một con búp bê mà họ chơi đùa một cách bừa bãi.”
Đây là lần thứ hai Leo nhắc đến chuyện này trước mặt Mộ An An.
Lúc nói tới, toàn bộ ánh mắt đều ảm đạm.
Không có ánh sáng.
Mộ An An trầm mặc hồi lâu, chỉ hỏi một câu, “Phát trực tiếp bắt đầu như thế nào?”
Leo sửng sốt, sau đó nở nụ cười.
Anh cho rằng Mộ An An sẽ hỏi nhiều hơn.
Kết quả không có gì.
Xem ra hôm nay cô thật sự đến đây để giúp đỡ, dù anh có làm gì đi chăng nữa, cô cũng sẽ không nói gì về một quyết định mà người ngoài nhìn vào có vẻ khó tin.
Chỉ là đơn thuần tới giúp đỡ.
Cô ấy làm những gì anh ta muốn.
Leo đi lên phía trước, hướng dẫn cho Mộ An An phát trực tiếp.
Mộ An An ngồi dựa vào bức tường tráng gương, giơ điện thoại lên và hướng camera về phía LEO.
Bởi vì bức tường gương đối diện sẽ chiếu ra Mộ An An, cho nên đã sớm dán giấy ở chỗ đó, che Mộ An An lại.
Trong phòng có một dàn âm thanh nổi, LEO dùng điện thoại di động của Mộ An An để đăng nhập vào APP âm nhạc và
phát một số bản nhạc dance của anh ấy.
“Tôi bắt đầu đây”MỘ An An nói.
Leo đã chuẩn bị xong tư thế, hướng về phía Mộ An An gật đầu.
Mộ An An bắt đầu phát sóng trực tiếp, âm nhạc bên cạnh cũng bắt đầu phát ra.
Những năm gần đây, ngành phát sóng trực tiếp rất phát triển.
Mà bất kể là minh tinh hay là nổi tiếng trên mạng, trước khi phát sóng trực tiếp đều sẽ báo cho tan biết trước, thời gian vừa đến, phòng phát sóng trực tiếp sẽ có rất nhiều người xem.
Và buổi phát sóng trực tiếp này của Leo hoàn toàn không hề báo trước.
Không thông báo cho công ty quản lý, không thông báo cho người hâm mộ.
Cứ như vậy không hề báo trước mà bắt đầu.
Sau đó chấn động toàn bộ nền tảng.
Lúc đầu chỉ có vài chục người, có chút không chắc lắm.
Sau đỏ nhìn Leo đứng ở bên kia, người xem bắt đầu không ngừng đi lên.
Đã bắt đầu có người bình luận.
– Leo phát sóng trực tiếp?
– Không phải chứ, sao không báo trước? Không phải anh nhà tôi bị bệnh sao?
Thấy rồi, cánh tay còn có băng gạc,
nhìn rất đáng thương.
– Truyền hình trực tiếp này, để báo bình an à?