Chương 1544:: Quá mềm lòng
Cô nói, “Theo đuổi ngôi sao không phải não tàn, hơn nữa những người sinh năm 9x cũng không phế, 10x tuổi vẫn chưa trưởng thành để bước vào xã hội, chú, những lời chú nói ra đều phải có trách nhiệm với chúng.”
Tài xế là không nghĩ tới, những lời vừa rồi nói ra liền bi mắng, mặt lúc này liền khó coi.
Mộ An An cũng lười nói nhảm, “Chú dừng xe phía trước là được rồi.”
Từ trên xe xuống, nắng chiếu thẳng vào người.
Vừa ngột ngạt vừa nóng bức, tra tấn như đặt trong lò nướng.
Và các tan LEO đằng kia vẫn còn ở đó:
xin hãy yêu cầu khoa cấp cứu của bệnh viện đưa ra lời giải thích!
LEO LEO LEO, hàng ngàn ngôi sao đang mở đường cho anh, anh sẽ không bao giờ bị lừa dối!
Mộ An An rất ít chú ý đến những tin tức giải trí này.
Sau khi LEO và ông cụ cùng nhau được đưa đi cấp cứu, những người hâm mộ đó bắt đầu giở trò với Mộ An An.
Mộ An An nhìn thấy, căn bản không coi ra gì.
Cũng coi Leo là một nghệ sĩ lưu lượng nhỏ bình thường.
Kết quả, hôm nay trận chiến tàn sát này vừa xuất hiện.
Lúc này Mộ An An mới đột nhiên ý thức được, đây không phải là nghệ sĩ lưu lượng nhỏ gì, đây là lưu lượng đứng ở đỉnh cao.
Mộ An An lên mạng tìm kiếm một phen.
về việc Leo bị thương nhập viện, nhưng bên bệnh viện lại từ chối điều trị cho Leo, cứ kéo dài mãi, làm chậm trễ việc điều trị tay cho Leo, dẫn đến di chứng.
Bên kia văn án rõ ràng có tính chuyên nghiệp, nội dung là sau khi Leo bị thương, cấp cứu không giống cấp cứu, hết lần này đến lần khác, kéo người ta ra tật xấu.
Đó là một đôi tay chơi piano.
Những văn án này được tung ra, những fan kia của Leo làm sao có thể dễ dàng
tha thứ, từng người ở trên mạng mắng bác sĩ vô lương tâm hiện tại…
Còn nhân tiện vạch trần một số tài liệu đen của bệnh viện.
Mộ An An quét một vòng, những thứ này lộ ra ánh sáng, tất cả đều nhằm vào cấp cứu, về tên bệnh viên, cùng với bác sĩ cấp cứu nào đó hãm hại LEO
Cũng không có tư liệu nào có nhắc đến Mộ An An.
Mộ An An ngẩng đầu nhìn, có chút đau đầu.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc người nằm trên giường cấp cứu lại cười gượng nói với cô rằng anh ta không có tự do và đang bị thao túng.
Không ngờ lại anh ta lại có lưu lượng đến như vậy.
Không chỉ là những vụ thảm sát trực tuyến mà còn cả những vụ thảm sát ngoại tuyến trên đường phố.
Hơn nữa lại tràn đầy khí thế, nếu không có lượng fan ổn định, cho dù có nổi tiếng như thế nào đi nữa cũng không thể tạo ra một cuộc chiến như vậy.
Mộ An An nhìn thoáng qua đã nhận thấy người đứng trước đoàn người và chỉ huy có chút quen thuộc với cô.
Người dẫn đầu Mộ An An quen thuộc, chính là Hạt đã gây rắc rối với cô mấy
lần trong bệnh viện.
Hạt đã biết mặt cô cho nên Mộ An An nhanh chóng tránh đường trước khi Hạt nhận ra cô.
Lúc trước nghe Chu Mộng Lan cùng mấy y tá trò chuyện, bệnh viện có một cái cửa sau.
Hầu hết mọi người đều không biết.
Cửa sau này gần trạm xe buýt, nên cỏ một số nhân viên y tế đi làm thường xuyên đi từ cửa sau này.
Mộ An An đi một vòng, đi vào bằng cửa sau và đi đến khoa nội trú.
Lúc gõ cửa phòng bệnh của Leo, Mộ An An tình cờ gặp Nguyễn Thiên Vũ đang giúp Leo mang áo khoác.
Cánh tay bị thương vừa băng bó vết thương xong, đang dùng băng gạc treo lên.
Khi Leo nhìn thấy Mộ An An, trên mặt lộ ra nụ cười thoải mái, “Bác sĩ Mộ, cô đến rồi.”
Nguyễn Thiên Vũ nhìn thoáng qua, nói, “Bây giờ có thể yên tâm rồi, bác sĩ Mộ đã đến như đã hứa.”
Nói xong, Nguyễn Thiên Vũ tiện tay lấy áo khoác đen và mũ tóc giả đặt trên ghế phòng bệnh đưa cho Mộ An An.
Mộ An An không nhận, mà nhìn Nguyễn Thiên Vũ với ánh mắt nghi hoặc.
Nguyễn Thiên Vũ nói, “Bác sĩ Mộ, đây là cải trang. Cô đi ra ngoài với Leo, lỡ như bị chụp ảnh, sẽ không chụp được chính diện của cô.”