Chương 1538: Cháu sai rồi, chú đánh cháu đi!
Suy nghĩ lâu một chút, có vẻ như cô ấy đã rời khỏi Ngự Loan Viên rất lâu rồi.
Lâu đến mức vốn là hai tay không đi ra ngoài, kết quả hiện tại phòng thay đồ trong khách sạn đã chất đống nhiều quần áo như vậy.
Lại giống như, không bao lâu.
Thứ tư tuần sau lão gia tử tổ chức tiệc.
Chỉ còn một tuần nữa là đến thứ Tư tuần sau.
Mộ An An hít sâu một hơi, cuối cùng chọn một bộ trang phục đơn giản nhất.
Quần jean với áo phông màu hồng.
Ăn mặc mùa hè đơn giản.
Cảm giác muốn nôn nhưng thực sự không làm được.
Mộ An An liền thay quần áo, người đã mệt không chịu nổi.
Chậm rãi từ phòng thay đồ đi ra.
Cầm điện thoại di động nhìn, phát hiện đã mười giờ, Mộ An An tỉnh táo ngay lập tức.
Giờ làm việc của cô là tám giờ.
Trễ hai tiếng.
Từ lúc bắt đầu thực tập đến bây giờ cô chưa từng đến muộn, không chỉ bởi vì bản thân mình là một người rất đúng giờ.
Quan trọng là, cấp cứu đến muộn hai tiếng, quả thực giống như tử vong.
Vào giờ khắc này, cái gì mệt mỏi, cái gì khó chịu, trong nháy mắt không còn sót lại chút gì, vội vàng thu dọn đồ đạc, lập tức xông ra ngoài.
Kết quả, Mộ An An vừa mới mở cửa, vừa vặn đụng phải người ngoài cửa.
Cô cũng không nghĩ tới ngoài cửa có người, cứ như vậy đâm vào trong lòng anh.
Tông Chính Ngự ôm lấy người, “Vội vàng chạy đi đâu?”
Đi làm, muộn rồi.
Mộ An An vội vàng nói một câu, đẩy Thất gia ra muốn đi ra ngoài.
Kết quả mới vừa đi được hai bước, đã bị xách trở về.
“Thất gia, cháu phải đi làm đây.” Mộ An An giãy dụa.
Thát gia dứt khoát giữ chặt thắt lưng cô, bế người vào nhà, rồi dùng chân đá cửa đóng lại
Tay kia anh vẫn đang cầm thứ gì đó.
Trực tiếp ôm người đến sô pha, để Mộ An An ngồi xuống, “Chú đã xin nghỉ phép giúp cháu.”
“Xin nghỉ phép?” Mộ An An dừng lại,” Cháu đang yên đang lành xin nghỉ làm gì…”
“Say cả đêm, không nghỉ ngơi, để hồi phục lại?”
Tông Chính Ngự ném đồ lên bàn trà, tay chống lên sô pha, tiến lại gần Mộ An An.
Mộ An An mở to mắt, “Hôm qua… chú đón cháu về?”
Không phải Mộ An An phản ứng nhanh.
Mà là, mỗi lần uống cạn máu, đều sẽ bị Thất gia bắt được.
Chuyện đó đã xảy ra vài lần rồi.
Tuy nhiên, bây giờ mọi chuyện đã khác.
Trước đây, cô sợ làm anh tức giận vì quá kiêu căng, nhưng bây giờ thì không còn sợ nữa.
Dù sao anh ấy cũng đang theo đuổi cô.
Nghĩ đến đây, Mộ An An lại rất cứng rắn, “Cháu không sao, cháu tự thu xếp được, đến bệnh viện nghỉ ngơi một chút là ổn.”
Vẻ mặt cô bình tĩnh.
Nói xong, còn thuận tay muốn đẩy người đàn ông đang cúi người trước mặt ra.
Kết quả, tay Mộ An An vừa đụng tới cơ ngực Thất gia, đẩy đẩy, đẩy không nổi.
“Thất gia?”
Uống say thì muốn làm ba, tỉnh táo sẽ
không nhận, hả?” Tông Chính Ngự nhìn cô chằm chằm.
Mộ An An nghe không hiểu, “Thất gia, cháu không biết chú đang nói cái gì…”
“Rất tốt.”
Tông Chính Ngự đột nhiên cười khẽ.
Cúi đầu, nhìn Mộ An An tay đặt ở trên ngực của mình, nói một câu: “Ngày hôm qua còn nói sờ rất thoải mái, hôm nay lại không sờ?”
Lời này vừa nói, Mộ An An bị dọa rụt
tay về.
Tông Chính Ngự vẻ mặt sớm đoán được, chống tay đứng dậy, xoay người đi vào trong.
Mộ An An còn nửa nằm trên sô pha, nhìn hai tay mình, suy nghĩ câu nói vừa rồi của Thất gia.
Ngày hôm qua sờ rất thoải mái?
Cho nên
Có phải cô ấy thực sự bắt đầu ăn đậu phụ của Thất gia một cách điên cuồng trong khi say rượu lần nữa?
Còn sờ cơ ngực?
Tuy rằng, xúc cảm cơ ngực của Thất gia, thật sự rất tuyệt
Mộ An An đang miên man suy nghĩ thì Tông Chính Ngự đã từ trong phòng đi ra, đồng thời trên tay mang theo một cái ipad.
Thất gia mang theo ipad đi tới trước mặt Mộ An An, trực tiếp ném ipad vào trong người cô.
Mộ An An bắt được.
Người thuận thế từ trên sô pha ngồi dậy.
“Mở”
Thất gia nói xong, liền ngồi xuống sô pha đối diện, hai chân bắt chéo, thân thể nghiêng về phía sau.
Trạng thái cả người chính là có chút lười biếng.
Nhưng đôi mắt nhìn chằm chằm Mộ An An lại có chút lạnh lẽo.
Loại lạnh lẽo.
Mộ An An liền có loại dự cảm không tốt.
Cúi đầu nhìn máy tính bảng, màn hình phía trên tối như mực, còn có thể chiếu ra bộ dáng bất an của cô lúc này.
Ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, trực giác nói cho Mộ An An biết
Đừng mở ra, không tốt đâu!