Chương 1527
Lúc lên lầu, trong nhà bạn gái Lượng Lượng bị lục tung lộn xộn, Lượng Lượng đã sớm bị mang đi.
“Xe tới rồi à?”MỘ An An hỏi.
A Nhị gật đầu.
Sau đó, một chiếc xe màu đen vừa vặn dừng lại bên đường.
A Nhất lái xe.
Mộ An An lên xe, trực tiếp lấy điện thoại di động của Tông Kỳ ra.
Trên đó có tin nhắn thoại từ Lượng Lượng.
Mộ An An không nhận được cuộc gọi nào cả.
Cuộc gọi được trả lời ngay lập tức, nhưng giọng nói không mấy vui vẻ, “Tông Kỳ?”
Giọng người đàn ông trong điện thoại trầm thấp.
Mộ An An không mang theo máy thay đổi giọng, không có cách nào nói chuyện, mà là cho A Nhị một ánh mắt, ý bảo A Nhị thay cô nói.
A Nhị cố ý đè giọng, “Nói.”
Đối phương: “Lượng Lượng ở chỗ tôi, muốn chuộc mạng hắn, đến Núi Mục Vân.”
Nói xong, trong điện thoại vang lên một âm thanh nghèn nghẹt, sau đó là một giọng nói trong trẻo và dồn nén.
Một giây sau, điện thoại bị cúp.
“Cô An An, có liên lạc với Thất gia hay không ”
“Không cần.” Mộ An An nói,” Đây là chuyện của tôi, tôi sẽ xử lý ổn thỏa.”
Mộ An An trực tiếp cho A Nhất lál xe một ánh mắt, bảo cậu lál về hướng Núi Mục Vân.
Xe A Nhất đi về hướng núi Mục Vân, nhưng lại nhìn A Nhị qua kính chiếu hậu.
Mộ An An bắt được chi tiết này, “Các người không cần phải báo cáo việc này cho Thất gia, nhớ kỹ, các người là người bác sĩ cố cho tôi mượn.”
Hai người liếc nhau, không nói gì nhiều.
Mộ An An lấy di động ra, nhìn chằm chằm màn hình hồi lâu, cuối cùng đưa
số điện thoại Thất gia ra khỏi danh sách đen.
Cô gửi cho Thất gia một tin nhắn.
An: Vừa rồi cháu nhấn nhầm, hôm nay lượng bài tập thầy Trịnh Thừa đưa rất nhiều, phỏng chừng rất muộn mới có thể trở về.”
Mộ An An suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy vừa rồi không nhận điện thoại của Thất gia thật có chút bốc đồng.
Cô đổ lỗi cho Thất gia về những chuyện xảy ra với Chung Đình.
số điện thoại Thất gia ra khỏi danh sách đen.
Cô gửi cho Thất gia một tin nhắn.
An: Vừa rồi cháu nhấn nhầm, hôm nay lượng bài tập thầy Trịnh Thừa đưa rất nhiều, phỏng chừng rất muộn mới có thể trở về.”
Mộ An An suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy vừa rồi không nhận điện thoại của Thất gia thật có chút bốc đồng.
Cô đổ lỗi cho Thất gia về những chuyện xảy ra với Chung Đình.
Không biết vì sao, Thất gia chần chừ không xử lý.
Mộ An An thậm chí còn trách người đàn ông kia, tại sao lại để cho một người phụ nữ khác khiêu khích cô.
Anh ấy muốn đứa bé kia sao?
Suy đoán này rất tra tấn người.
Tuy rằng lý trí là phải tin tưởng Thất gia, nhưng thứ cảm xúc này, luôn luôn sẽ dễ dàng thao túng người, làm cho người ta không vui.
Mộ An An hít sâu một hơi.
Mở cửa sổ ra để cho gió mát thổi vào.
Mặc khác.
Phòng khách sạn của Mộ An An.
Tông Chính Ngự cắn điếu thuốc trong miệng, ngồi trên sô pha. Nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động.
Trên màn hình dừng lại ở cuộc đối thoại với Tông Chính Thừa Duẫn.
Lão Ngũ: An An hôm nay trở về sớm, tâm trạng không tốt.
Giao diện trò chuyện bị đẩy xuống, là tin nhắn mới nhất của Mộ An An.
Tông Chính Ngự mặt có chút trầm xuống, tiện tay ném di động sang một bên.
“Nhóc con, bắt đầu nói dối trắng trợn rồi.”
Lúc Mộ An An đi núi Mục Vân, đến cửa
hàng thay đổi trang phục.
Biến thành Tông Kỳ.
Lúc tới núi Mục Vân, liền nhìn thấy đám người đông nghịt phía trên.
Rõ ràng so với trước kia càng nhiều.
ở lối vào cuộc thi núi Mục Vân, một loạt xe máy dừng lại, phía trên có người ngồi.
Dẩn đầu là một chiếc xe máy màu đen.
Ngồi trên đó là một người đàn ông.
Đầu đinh, tai trái có dấu hiệu tia chớp, đeo kính râm lớn, phong thái thu hút.
Mộ An An liếc mắt một cái nhận ra, đó là người mà Lượng Lượng ngày hôm qua đã giới thiệu, lão đại mới nổi của đảng đua xe, hình như tên là Triệu gì đó, người ta gọi là Triệu lão đại.
Mà, khi Mộ An An nhìn chằm chằm Triệu lão đại, ánh mắt tùy ý lóe lên, đã bị một cảnh tượng ở góc bên kia thu hút ánh nhìn