Chương 1478
Sau đó, anh đưa tay ra và nắm láy mặt của Mộ An An.
Lần này Thất gia không hề nương tay!
Mộ An An lập tức cảm nhận được một cơn đau nhói, cô suýt nữa thì đau đến thét lên, “Thất, Thất gia, chú làm gì thế…đau, rất đau.”
Trong đại sảnh hoa lệ của nhà hàng Xa Quý mặc dù rất ít khách ra vào, nhưng đội ngũ nhân viên họ vẫn đứng ở bên cạnh.
Cứ thế trân trân mắt nhìn người đàn ông mặt không biểu cảm véo mặt cô gái.
Cô gái nhỏ ra sức xin buông tha, nhưng người đàn ông vẫn bất động.
Thất gia, đau!” Mộ An An bắt đầu ra vẻ
đáng thương.
Tông Chính Ngự vổn định tiếp tục xuống tay.
Nhưng ánh mắt của cô gái thật sự quá đỗi đáng thương, cho nên cuối cùng vẫn là nhả ra nửa phần lực.
Nhưng tay vẫn véo mặt Mộ An An như cũ, anh cúi người nói vào tai cô: “Lần sau còn quậy nữa ta sẽ ăn sạch sẽ cháu.”
Nói xong Thất gia sờ mặt Mộ An An một cái, sau đó mới xoay người đi ra ngoài.
Mộ An An đứng im tại chỗ, tay ôm lấy bên má bị véo đến phát nóng của mình, cúi đầu cười nhẹ.
Kết quả, người vốn dĩ đã đi ra khỏi đại sảnh nhà hàng đột nhiên quay trở lại.
Lúc Mộ An An không hiểu gì, Thất gia bèn đi lên một bước trực tiếp ôm lấy eo Mộ An An xách cô ra ngoài.
Mãi khi ra đến chiếc xe mới buông ra.
Khi Thất gia đưa Mộ An An về lại khoa cấp cứu vừa hay đến giờ ca chiều.
Mộ An An cùng một bác sĩ cấp cứu khác đổi ca.
Cũng không hẳn là đổi ca nữa, Mộ An An giống như làm thay người bác sĩ kia thì có.
Ca của người bác sĩ kia là ca đêm, nhưng chỉ có thể làm 3 tiếng và đến tối phải về, bởi vì ở nhà có bé nhỏ bị bệnh, vợ hắn ta một mình không thể chăm lo được.
Mộ An An còn đang đau đầu nếu mà bị xếp vào ca đêm, thì có khả năng cô sẽ không thể đến tòa nhà tổng hợp tìm thầy Trịnh Thừa nữa rồi.
Cho nên ca bây giờ là vừa khéo.
Mà Mộ An An vừa bàn ca với người ta xong thì bác sĩ Quách Ái Hoa đã đi đến: “An An, cô sang phòng làm việc với tôi một lát.”
“Vâng.” Mộ An An đáp, sau đó đi theo Quách Ái Hoa vào phòng làm việc.
Bác sĩ Quách Ái Hoa vừa vào đến chỗ
ngồi đã cầm ly trà lên uống một ngụm.
“Tình hình của nghệ sĩ kia được đưa vào đây không ổn lắm, hai ngày tiếp theo cần được chăm sóc nghỉ ngơi thật tốt mới có thể đưa sang phòng bệnh thông thường được.”
Quách Ái Hoa nói tiếp: “Nhưng đám fans của anh ta biết được chỗ đó, trưa nay đã thủ sẵn không ít người bên đó, cô và những người khác để ý một chút đừng để xảy ra chuyện như lúc sáng.”
Mộ An An nghe lời dặn của bác sĩ Quách Ái Hoa, trong lòng cô đã có dự tính.
Những chuyện như thế thông thường bên khoa cấp cứu sẽ tự thông báo và liên hệ bên phía an ninh để theo dõi.
Kiểu đặc biệt tìm cô để nói một trận
như vậy, chẳng qua chỉ là đang nhắc nhở cô.
Chuyện xung đột như lúc sáng không được phát sinh nữa.
Mộ An An cũng không phải dạng người không hiểu chuyện, cô đáp: “Bác sĩ Quách, tôi biết rồi, sau này tôi sẽ chú ý hơn.”
“Cô thật sự phải chú ý.” Bác sĩ Quách đem túi giữ nhiệt đặt lên bàn, “Nam nghệ sĩ kia cố ý nói muốn cô đến đó, còn nói hy vọng cỏ thể gặp mặt cô.”
Bác sĩ Quách nói xong, tuỳ tiện hỏi một câu: “Chúng cháu quen biết?”
Mộ An An đáp: “Cũng tính là quen nhau, trước đó có gặp nhau một lần ạ.”
ừm, ta và chủ nhiệm đã bàn bạc qua
rồi, cháu cứ cố gắng tránh khỏi người nghệ sĩ đó đi.” Bác sĩ Quách nhắc nhở
“Dù sao sáng nay cũng đã xảy ra những chuyện không vui, nếu cháu tiếp xúc nhiều bị đám fans thấy thì không tốt.”
“Được, cháu biết rồi.” Mộ An An cũng không muốn tiếp xúc gì nhiều với Leo.
Cô đang trong công việc, làm đúng bổn phận là được.
“Có điều, nhân lúc đám fans kia không chú ý cháu vẫn nên đi gặp người ta một
cái.
Quách Ái Hoa lại bổ sung, “Cháu không đi gặp một cái, anh ta cứ đòi tìm cháu thì càng phiền hơn.”
Mộ An An gật đầu: “Cháu hiểu rồi.”
Quách Ái Hoa: “Không còn việc gì nữa, cháu đi làm việc cháu đi.”
Lúc Mộ An An rời khỏi phòng làm việc của Quách Nguyệt Hoa, cô bất lực cau mày.
Cô không biết Leo tìm cô làm gì hay là có chuyện gì cần bàn.
Có điều hiện tại Mộ An An thật sự không rảnh để đi qua bên Leo.
Cô vừa ra khỏi phòng làm việc bác sĩ Quách liền bị bác sĩ Đỗ gọi sang một
phòng bệnh khác kiểm tra, căn bản không hề đặt chân đi về phía phòng bệnh Leo.
Trong lúc đó Mộ An An đang tìm hiểu một chút về tình hình của ông lão kia.
Ông lão kia họ Trương, gia đình chỉ cỏ một người con trai với trí thông minh không ổn lắm, ông lão mà có chuyện gì thì người con trai đó sẽ điên lên mất.
Trong lòng Mộ An An thầm cầu nguyện cho ông lão ấy sẽ gắng gượng qua được thời kỳ nguy điểm trong đêm nay.
Mộ An An bận bịu cùng bác sĩ Đỗ đến tận 4 giờ chiều mới có cơ hội đi đến phòng bệnh của Leo.
Trước khi bước vào phòng bệnh đó Mộ An An còn phải xác nhận lại một chuyện!