Không những là mùi thơm của sườn bò, mà còn có mùi của rượu vang.
Mộ An An bận rộn cả buổi sáng, khi ngửi đưọ’c mùi thom của sườn bò mới có cảm giác đói.
Mộ An An cầm dao nĩa và cắt sườn bò, thịt bò mềm dẻo.
Khi đưa vào miệng, mùi thơm của thịt bò hoà quyện với mùi rượu vang tạo ra sự bùng nổ vị giác.
Mộ An An gật đầu lia lịa: ‘ Ngon quá.”
Cô cúi đầu cắt một miếng nhỏ rồi đưa lên miệng Thất gia: “Thất gia, án thử đi, ngon lắm.”
Tông Chính Ngự nhìn cô, há miệng ăn miếng thịt cố đút.
Mộ An An cúi đầu cắt thịt bò.
Tông Chính Ngự thấy cô như vậy, khoé
miệng chợt cong lên.
“Ăn từ từ thối.” Anh xoa đầu Mộ An An.
Lúc này, điện thoại của Tông Chính Ngự reo lên.
Mộ An An tiếp tục đưa một miếng thịt cho anh.
Tông Chính Ngự ăn: “Cháu ăn trước đi, ta nghe điện thoại.”
Mộ An An gật đầu.
Tông Chính Ngự bước qua một bên và bắt máy: “Nói.”
Đầu dảy bên kia đang báo cáo công việc.
Tông Chính Ngự vừa nghe vừa quay đầu nhìn Mộ An An đang cúi đầu cắt thịt bò.
Trùng hợp là khi Mộ An An ngẩng đầu lên lại bắt gặp ánh mắt của Thất gia.
Khoé miệng Tồng Chính Ngự khẽ nhếch lên.
Chĩ là khi quay đầu nghe người trong điện thoại báo cáo lại tắt hẳn nụ cười: “Huỷ bỏ tiệc rượu tối nay.”
“Được, không thành vấn đề.”
Tông Chính Ngự cúp máy, lúc quay về chỗ ngồi thì Mộ An An đã ăn gần xong.
Anh đưa dĩa thịt bò của minh qua cho Mộ An An.
Mộ An An nghiêng đầu: “Chú ăn không?”
“Ăn.” Thất gia trả lời.
Mộ An An không hiểu.
Thất gia ra hiệu ánh mắt bảo Mộ An An ăn tiếp, chỉ là ánh mắt lại tập trung vào đôi môi của cô.
Mộ An An có thế hiểu được ý của anh nên mặt bắt đầu ừng đỏ, cô cúi đầu và tiếp tục cắt thịt.
Cồ đưa miếng đầu tiên cho Thất gia.
“Ngon lắm.” Thất gia phê binh.
“Đồ lưu manh.” Mộ An An mắng rồi tiếp tục cắt thịt.
Mộ An An ản được một nửa miếng bò thứ hai, còn nửa đã vào bụng của Thất gia.
Sau khi dùng xong món chính, đầu bếp giới thiệu: “Thất gia, tiểu thư An An, món tráng miệng sau bữa chính gồm có kem bười, kem sữa trứng và món tráng miệng từ sữa trứng.”
Kem bưởi.” Mộ An An nói.
Tông Chính Ngự cau mày và liếc mắt qua cô: “Tráng miệng.”
“Cháu muốn àn kem, kem đi mà.” Mộ An An phàn đối, nhìn chằm chằm Thất gia và nói.
“Không được.” Thất gia nói.
Đầu bếp đứng bên cạnh không dám nói gì.
Mộ An An rất muốn àn kem.
Hôm nay bên ngoải nóng nực, cô muốn ăn một miếng kem lạnh.
“Vừa nãy trên xe chú không cho uống coca, bây giờ cũng không cho ãn kem, nhưng cháu rất muốn ản. Sao không cho cháu àn chứ?” Mộ An An bất mãn.
Tông Chính Ngự nhìn cô: “Sao tự mình không biết?”
“Cháu thật sự không biết. Bây giờ cháu không phải….” Mộ An An thốt lên.
Mộ An An suýt chút đã nói ba chữ ‘bà dì
đen’.
Trong đầu cô nghĩ đến cảnh tượng tối qua, hai người từ dưới thảm lên giường nhưng lúc quan trọng lại dừng.
Người đàn ỏng vừa hận vừa sầu não hỏi ‘không được sao’ đến bây giờ vẫn còn xuất hiện trong đầu Mộ An An.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!