Cô quay lại và mỉm cười, Thất gia đứng gần đó nhìn cô đang vui đùa.
Chỉ là một cảnh tượng đẹp như vậy đã bị phá tan bời một âm thanh chói tai.
Chuông báo vang lên.
Mộ An An ngơ ngác mở mắt ra, nhìn căn phòng khách sạn có chút quen thuộc.
Cô đưa tay lấy điện thoại ở cái tủ đầu giường.
Vì vấn đề về mắt nên cứ đến tối, màn hình điện thoại Mộ An An chỉnh về trạng thái giảm sáng.
Vậy nên lúc này cho dù mơ hồ mở ra, nhưng mắt vẫn không được thoải mái.
Màn hình hiển thị 4:00.
Đây là hôm qua về phòng rồi cài mà.
Vì muốn xem tài liệu, nếu có thể xem hết thì đến giờ này phải đi ngủ một chút.
Nếu không cẩn thận ngủ quên, thì điện thoại báo thức để mò dậy xem tiếp tài liệu.
Mộ An An rất mệt, rất buồn ngủ.
Thức giấc khiến bản thân quá buồn ngủ rồi.
Nhất là lúc đang ngủ thoải mái mà sáng dậy giống như chết đi sống lại.
Nhớ rằng Tông Chính Thừa Duẫn đã giao nhiệm vụ cho mình, nên cần thức dậy đọc cho xong những tài liệu đó.
Nghĩ đến đây, Mộ An An đặt điện thoại sang một bên, bỏ mền ra và đứng dậy.
Kết quả là vừa ngồi dậy liền cảm thấy ngứa ngáy ngay eo, sau đó liền bị Thất gia kéo trở lại giường.
Mộ An An thét lên và nằm xuống.
Ngay sau đó, một hơi thở ấm áp phả vào cổ cô: “Sớm vậy?” Toàn thân Mộ An An cứng đờ.
Cảm thấy khuôn mặt của người đàn ông đang vùi vào cổ mình, cánh tay của anh đặt ngang hông cô.
Mộ An An mở mắt, đầu óc trống rỗng.
Sao anh ấy lại ở đây?
Hôm qua cỏ ngủ như nào vậy?
Trong một hai phút, Mộ An An nghĩ lại những gì xảy ra hỏm qua như một đoạn phim đang phát lại trong đầu cô.
Cô mở cửa và lao đến Thất gia.
Sau đó, cô trốn trong nhà vệ sinh và không tìm thấy đồ lót.
Cuối cùng, cô bị đè lên thảm và hôn, rồi được bế lên giường.
Mộ An An run lên.
Hôm qua, sau khi Thất gia vào nhà vệ sinh, tâm trạng cô rất rối bời.
Cô cảm thấy vừa mong đợi vừa trống rỗng, nhưng cũng không thể nói ra được, khiến cô quay cuồng trên giường như bị thần kinh.
Cô lăn qua lăn lại rồi ngủ thiếp đi.
Vậy nên sau khi cồ ngủ, người đàn ỏng nằm ngay bên cạnh và ỏm cô cả đêm?
Trước kia, khu cô muốn đến phòng của người đàn ông này, thì đã bị vác ra ngoài.
Bây giờ mới ngủ với cô một đêm?
Trong thời gian vài phút, Mộ An An từng nghĩ đến việc tống cồ Thất gia ra khỏi giường, đồng thời tính sổ việc mấy lần bị Thất gia vác đến phòng ngủ.
Kết quả là khi người đàn ông phát ra tiếng ‘Hửm?’
Mộ An An nhẹ nhàng đáp: “Cháu muốn đi xem tài liệu.”