Mộ An An để tay lên lồng ngực, tìm trong nhà vệ sinh hết một vòng vẫn không thấy đồ lót.
Cái duy nhất đã nằm trong giỏ đồ dơ.
Vừa nãy thay đồ xong vút ờ đó.
Mộ An An đi qua cầm lấy.
Nhưng nghi kĩ mặc lại bộ dồ lót dơ
này có hơi khó khăn…
Mộ An An ngồi xổm xuống, đưa tay lấy nhưng không thành công.
Sau đó đành bỏ cuộc.
Cô đứng trước gương, siết chặt cái áo, khuôn ngực cô rất cân đối.
Có lẽ là loại mà một bàn tay binh thường có thể ôm trọn hết, không chảy xệ cũng không lồi ra.
Nhìn bề ngoài thì không có gì.
Miễn là không như trước đây
Mộ An An nghĩ đến cảnh tượng gặp Thất gia lúc nãy.
Vừa hết đỏ một chút lại bị tiếp.
Cả mặt đỏ như trái ớt.
“Người đàn ông nhìn trộm lâu như vậy rồi. Cho dù không thể chắc chắn, anh đối với mình là thích hay chiếm hữu. Nhưng mình có thể chiếm lấy anh ấy!” Mộ An An lẩm bẩm.
Những lời nói dầy tham vọng của Mộ An An được phát ra, sau đó có tiếng gõ cửa nhà vệ sinh.
Mộ An An sợ đến suýt ngã.
May mắn thay, cô dã vịn lấy bồn rứa
mặt.
“Mộ An An, cháu vào đấy lâu rồi.” Thất gia đứng bên ngoài.
Mộ An An trong chốc lát không thể cử động.
Dường như cô đã làm điều gi tồi tệ nên mới chột dạ.
Khi Thất gia gõ cửa lần hai, Mộ An An mới ôn tồn đáp: “Cháu, cháu xong ngay đây……”
Vừa nói xong, bản thân liền chê bai giọng điệu thật hèn nhát.
Mộ An An lớn tiếng trả lời: “Con gái không phái lúc nào cũng có mấy ngày
như vậy, làm gì mà hối. Chú tệ thật.”
Mộ An An nói xong, người ngoài cửa không có phản ứng gì, có lẽ anh ấy đã rời đi.
Cô không biết Thất gia có nghe thấy những lời này không.
Dù có nghe hay không, cô cũng không thể trốn trong phòng tắm mãi.
Lần đầu thì thật hèn nhát.
Lần hai, trốn mãi cũng không phải
X
vân đê.
Mộ An An cúi đầu, rửa mặt, xem bản thân đã ổn chưa rồi bước ra ngoài.
Vừa mờ cửa liền thấy Thất gia ngồi
trên sofa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!