Người ở trước mắt này có thể không phải là người tốt nhất, nhưng bởi vì đó là cô bạn thân nhất của cô, cho nên cô muốn đem tất cả những gì tốt nhẩt mà mình có thể làm được, đều cho cô ấy hết.
Mộ An An kéo Trần Hoa đi về phía gương soi toàn thân: “Ngày hôm qua mình đã gửi tin nhắn cho cậu, mình có bạn trai.
”
Nghĩ đến lúc Thất gia phát bệnh, anh không chỉ khống chế bản thân để không làm tổn thương cô, thậm chí anh còn nhớ rõ phải thực hiện những
việc đã hứa với cô.
Trong lòng Mộ An An liền cảm thấy rất ấm áp.
“Mình biết rồi.
” – Trần Hoa nói: “Bạn trai của cậu nhất định cũng rất tuấn tú.
”
“Vô cùng đẹp trai, đẹp trai hơn nhiều so với tóc xoăn, còn có khí chất siêu phàm.
” – Mộ An An đột nhiên bật cười, sau đó chọc Trần Hoa: “Ghen tị, hâm mộ không?”
“Có một chút.
” – Trần Hoa cũng không phủ nhận.
Cô không biết tại sao, làm bạn thân nhất với Mộ An An lại vô cùng thoải mái.
Cô không cần phải che giấu những mặt xấu, mặt tối của mình bởi vì cô ấy luôn có thể hiểu được.
Mộ An An mỉm cười: “Vậy cậu giảm béo đi, tập ra đường cơ số 11 luôn.
”
Nói xong, Mộ An An kêu Trần Hoa nhìn lại bản thân trong gương soi toàn thân: “Không được béo lên và phải giảm cân, lúc đó chúng ta sẽ trở thành siêu mỹ nữ.
Cái gì mà Tóc Xoăn, phú nhị đại, đàn ông chất lượng cao, muốn thu phục không phải là điều có thể thực hiện trong phút chốc.
”
Trần Hoa ban đầu rất phiền muộn, đột nhiên bật cười: “Mình làm sao có sức
hấp dẫn như vậy.
“Đó là bởi vì cậu không biết gì về giá trị nhan sắc của bản thân.
”
Mộ An An ung dung nói, sau đó còn nói thêm: “Còn có một việc nữa, cần bản thân cậu quyết định.
”
“Cái gì?”
“Mình đã nói với chú, sẽ cho cậu ở căn nhà này trong ba tháng.
Ba tháng này, sẽ có chuyên gia dinh dưỡng kiểm soát chế độ ăn uống của cậu, sắp xếp cho cậu tập thể dục, và sẽ khiến cậu giảm xuống 55kg trong vòng ba tháng.
”
Mộ An An bình tĩnh nói, còn Trần Hoa thì trợn tròn mắt.
Cô nghiêng đầu nhìn bốn phía trong căn nhà.
ở đây là tấc đất tấc vàng, cần phải có thân phận cao quý mới có thể mua được căn nhà này, cho cô mượn ba tháng sao?
“An An, cậu…”
“Mình đã nói với chú của mình rồi, tất cả cũng đều sắp xếp xong hết cả ròi, muốn làm hay không là do cậu quyết định.
” – Mộ An An nói rất thẳng thắn.
Nhưng cô không có nói, cô cũng có
thể sống ở đây.
Mặc dù bác sĩ Cố đề nghị, chắc chắn rằng chỉ cần giữ khoảng cách với Thất gia thì tốc độ mới có thể nhanh nhất, phá vỡ định kiến của Thất gia đối xử với cô như một đứa trẻ.
Nhưng chuyện tới trước mắt, Mộ An An vẫn do dự lại không nỡ.
Tính cách của cô rất rõ ràng, khi gặp được Thất gia mà mình thích, cô vẫn sẽ phải đấu tranh.
“Cái này có chút không tốt?” – Trần Hoa rất rối rắm.
Cô cảm thấy hôm nay Mộ An An cho
cô quá nhiều tác động.
Mộ An An nhún vai: “Mình chỉ là đứng ở góc độ của mình mà làm cho cậu, nhưng còn muốn hay không là do cậu quyết định.
Bất kể cậu nhận hay không nhận, mình vẫn sẽ ủng hộ.
”
“Tiểu thư An An, cô nên đi trang điểm rôi.
Một chuyên viên trang điểm đến nhắc nhở Mộ An An.
Bây giờ chỉ còn vài tiếng nữa là đến buổi tiệc rượu buổi tổi, trang điểm, thay quần áo và chuẩn bị những việc lặt vặt khác, sẽ không có đủ thời gian.
“Cậu quyết định cho kỹ rồi nói cho mình biết.
”
Mộ An An không muốn nói quá nhiều về vấn đề này, vỗ vai Trần Hoa rồi rời đi.
Tám giờ tối.
Chiếc Rolls-Royce sang trọng đang lặng lẽ chạy trên đường của một trang viên ở vùng ngoại.
Toàn bộ khung cảnh vùng ngoại ô vắng lặng, trong phạm vi trăm dặm chỉ có một trang viên kiểu Gothic đứng sừng sững ở đó, nó mang theo
phong cách Châu Âu cổ kính, vô cùng sang trọng và huyền bí.
Bởi vì đêm nay sẽ tổ chức tiệc, cho nên những chiếc xe sang trọng đều đã đậu sẵn ở bên ngoài trang viên.
.
Những chiếc xe này về cơ bản đều là phiên bản giới hạn, ngoại trừ những người quyền thế đỉnh cao ở Giang Thành ra, thì những người khác đều không có tư cách hưởng thụ.
Khi xe của Mộ An An đến, người hầu liền kính cẩn mở cửa ghế phía sau.
Mộ An An xuống xe.
Cô không có mặc chiếc váy bầu trời
đẩy sao, cũng không mặc chiếc váy đen vô cùng gợi cảm và trưởng thành đó.
Bản thân chiếc váy đó chính là để kích thích Thất gia.
Nếu thật sự muốn mặc gợi cảm, thì Mộ An An cũng sẽ cảm thấy không quen.
Cô mặc một chiếc váy nàng tiên cá đính sequin màu bạc, với một số chi tiết trang trí màu sắc ở đuôi váy, dưới ánh đèn, cô trông như một nàng tiên cá không bị vấy bẩn bởi trần gian.
Mộ An An bước xuống xe, tình cờ có vài chiếc ô tô chạy theo tói, một vài
người bước xuống xe, vừa nhìn thấy Mộ An An thì vô cùng kinh ngạc.
Mộ An An quay đầu lại, nhìn Trần Hoa bước xuống xe.
Trần Hoa rất hồi hộp và chật vật vì lần đầu tiên tham dự một bữa tiệc rượu của giới thượng lưu như vậy.
Mộ An An hạ giọng nói: “Đừng lo lắng, cứ đi theo mình, trong lòng căng thẳng thì chỉ cần mỉm cười là được rồi.
”
Trần Hoa gật đầu.
Mộ An An đã nói những lời này nhiều lần ở trong xe, nhưng vẫn không thể
kiềm chế được sự căng thẳng của Trần Hoa.
Khi Mộ An An dẫn Trần Hoa bước vào tiệc rượu, cô đã gửi một tin nhắn cho Tông Chính Ngự.
Mộ An An: Thất gia, chú tới chưa?
Thất gia: Muộn mười phút, vào trong chờ đi.
Mộ An An: Được.
Mộ An An cất điện thoại rồi bước vào, đưa hai tờ giấy mời cho nhân viên ở cửa.
Nhân viên nhìn thư mời, sau đó
ngẩng đầu nhìn Mộ An An: “Ngự
Viên Loan?”
Trần Hoa có chút khiếp sợ.
Mộ An An bình tĩnh gật đầu: “Có vấn đề gì sao?”
Bữa tiệc còn chưa chính thức bắt đầu, hiện tại đang trong trạng thái hoan nghênh khách khứa, nhưng trong yến tiệc vẫn còn tụ tập nhiều người xấu, vừa nghe thấy động tĩnh ở ngoài cửa, đều nhìn về đây.
Bọn họ rất kinh ngạc trước Mộ An An.
Trần Hoa lần đầu tiên tham gia lại càng thêm căng thẳng, bám chặt lấy
Mộ An An.
Mà Trần Hoa lo lắng như vậy, cô dù muốn che cũng không thể che giấu được.
.