Thường trong tỉnh huống như vậy, con gái nói có việc cần rời khỏi một lát chỉ là tuỳ tiện nói đại thôi, người đàn ồng này còn hỏi như vậy.
Mộ An An ngẫm nghĩ: “Khoảng 20 phút, lập tức quay lại ngay.”
Cô nói xong, liền đẩy cửa bước xuống xe và đi vào trung tâm thương mại.
Thất gia ngồi trong xe, cau mày nhìn theo bóng lưng của Mộ An An.
Nhìn chằm chằm vài phút, Tông Chính Ngự đột nhiên hỏi: “Nhóc con đang muốn làm gì nhỉ?”
La Sâm nghe thấy câu hỏi này, không biết nên trả lời hay không.
Thứ nhất là Thất gia không cho phép hắn nói chuyện.
Thử hai là hắn không biết tiểu thư An An xuống xe muốn làm gì?
La Sâm do dự một lúc rồi nói: “Thất gia, có thể tiểu thư An An muốn đi vệ sinh?”
Tông Chính Ngự liếc mắt qua La Sâm.
Anh không đáp lại, mà chỉ ấn vào cuộc trò chuyện và hỏi.
Ghi chú cho cuộc trò chuyện: Hoắc Hiển.
Hoắc Hiển: Cô ấy vừa tan ca, chắc chắn không phải đi vệ sinh rồi. Cô ấy muốn hẹn hò ở trung tâm thương mại, chỉ có như thế thôi.
Tông Chính Ngự nhìn tin nhắn, rồi ngẩng đầu nhìn La Sâm.
Trong cuộc trò chuyện giữa anh và Hoắc Hiển vẫn còn một dòng tin nhắn ờ trên.
Hoắc Hiển: Thất gia, cô ấy mới 20. Sinh viên yêu đương đều là đi ăn uống rồi đi coi phim. Đừng bao hết rạp, cô ấy không thích đâu. Yêu đương phải nói nảng nghiêm túc một chút, nói chuyện mà cả hai đều biết đề tạo cảm giác an toàn.
Tông Chính Ngự liếc mắt nhìn tin nhắn của Hoắc Hiển.
Anh khóa điện thoại lại, không trả lời.
Khi quay đầu nhìn ra cửa xe, Mộ An An đang từ từ đi ra.
Mộ An An vừa nãy tan ca, mặc chiếc quần thể thao màu hồng có kẻ sọc, cùng chiếc áo trắng đơn giản và đôi giày thể thao.
Nhưng Mộ An An từ trung tâm thương mại bước ra thì hoàn toàn khác.
Cô mặc bộ đồ trễ vai màu hồng, phối cùng chiếc váy jeans ngắn và đôi giày sandal đê bệt, để lộ ra đôi chân dài cùng bờ vai xinh đẹp và gợi cảm.
Tóc xoã ra, trang điểm nhẹ nhàng cùng chân mày nhạt và môi ửng hồng.
Cô từng bước đi về phía xe, trỏng cô tươi tắn, trẻ trung chẳng khác gì thiếu nữ.
Ngọt ngào, rắt ngọt ngào.
Tông Chính Ngự nhìn đến ngẳn người.
Mãi cho đến khi Mộ An An mở cửa xe thì anh mói định thần lại được.
Anh hỏi: “Thay đồ rồi à?”
Mộ An An bắt chéo hai chân, để tay lên đùi.
Trông rất đẹp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!