Mộ An An lấy cuốn sách {Người đua diều} trên chiếc tù đầu giường.
Trần Hoa tặng cô cuốn sách này trước khi đi, cô mang theo bất cứ đâu và đã đọc được hai lần.
Mặc dù đọc thường xuyên, nhưng mỗi lần đều có cảm giác khác nhau.
Khi lật cuốn sách này, Mộ An An nhớ đến Trần Hoa.
Còn cái nữa là cô không dám ngủ.
Ngay khi nhắm mắt, cô không thể kiểm soát được mà nhớ lại cơn
ác mộng đêm qua.
Cơn ác mộng dường như cứ lần quần trong tâm trí cô, Mộ An An càm thấy sạ hải khi nhắm mắt lại.
Trong cơn ác mộng đó..
Mộ An An đi trên một hành lang rất dài, như thể không có điểm kết thúc.
Mặt trước mặt sau đều tối đen, xung quanh cũng như vậy, cô chỉ có thể đi theo bản năng.
Khi cô đang sự hãi nhỉn sang một bên, đột nhiên có một luồng sáng chiếu xuống.
Có vẻ là một cô bé khoảng 7 8 tuổi với mái tóc dài, tóc mái gọn gàng vả đôi mắt sưng húp vì khóc….
Không, chính xác là đang khóc rất lớn và không ngừng hét lên: “Chúng ta đã nói là sẽ cùng nhau lớn lên, cùng qua tuổi thanh xuân mà.”
Cô bé nói rất nhiều, Mộ An An nghe rất rõ từng câu.
Sau lu’ng đột nhiên xuất hiện một người mặc áo đen, giơ súng lên và bắn vảo đầu cô bẻ.
Mộ An An đập kính, muốn nhắc cô bé nhưng hình như cô đang bị nhốt ở nơi nào đó, mở to mắt nhìn người đó nổ súng bắn cô bẻ, cả thế giới đều biến thành màu máu tươi.
Mộ An An tỉnh giấc bởi cơn ác mộng nảy.
Điều đảng sợ là cô có cảm giác rằng mình là cô bé đó.
Cô bé đó dưò’ng như cũng đã xuất hiện trong giấc mơ của cô.
Trong vườn hoa, quay đầu nhìn cô cười.
Còn có một lần ở khu vui chơi, cô nắm tay một chàng trai.
Khi cỏ nhiều người, cô ấy rất ngoan ngoãn nắm lấy tay chàng trai.
Ngay khi người đó đi mất, cô liền nhảy lên lưng chàng trai.
Ban đầu, Mộ An An nghĩ đó không phải giấc mơ, nó thực sự xảy ra ở ký ức tuổi thơ của cô.
Nhưng khi lớn lên, cô thấy dường như không có chàng trai nào trong ký ức của cô.
Sau đó cô xác định rằng đó chỉ là một trong vô số giấc mơ thời thơ ấu của mình.
Chỉ là cô nhớ rõ cảnh tượng này hơn.
Ngay khi nhớ lại cơn ác mộng hôm qua, Mộ An An thấy tim mình như bị đè nén.
Cô không thể đọc nổi cuốn sách vởi tâm trí rối bời.
Mộ An An cố gắng đắm mình trong cuốn sách, nhưng cô nhận ra minh không thể đọc được một từ nào và phải bỏ cuộc.
Cô đóng sách lại, giảm ánh sáng trong phòng và cố ngủ.
Chỉ nhắm mắt chưa đầy một phút liền mở ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!