“Cô ấy bị ức hiếp nên tâm trạng không tốt, đưa cô ấy đi dạo đi.” Tông Chính Nghiêm nói và đưa cho Tiểu Cửu một cái thẻ.
“Em biết tâm trạng chị An không tốt, em cũng định đưa chị ấy đi dạo. Nhưng có liên quan gì tởi anh?” Tiều Cửu ngơ ngác, cầm lấy tấm thẻ.
Tiểu Cửu nhanh chóng cất tấm thẻ đi: “Anh sáu, có phải anh đang tán tỉnh chị An không? Sao anh gan vậy?”
Tông Chính Nghiêm nhướng mày, khẳng định: “Tinh đầu của anh.
“Anh sâu, anh không muốn sống nữa à?”
“Nói gỉ vặy?”
“Anh sáu, anh đừng tán tình chị An nữa, sẽ chết người đỏ.”
Tông Chính Nghiêm đứng dậy, xoa đầu Tiểu Cửu: “Ngoan đi, về nhà anh đặt cho em một cái đầm lolita kiểu mới nhất.”
“Thật à? Sau này có đầm mới, anh mua hết nhé!” Hai mắt Tiểu Cửu sáng rỡ.
Tiểu Cửu rất kích động, hận là không thẻ ôm lấy Tông Chính I Nghiêm.
Mặc dù cô có nhiều anh trai, nhưng đây là lần đầu tiên có người mua đầm lolita cho cô.
I “ử, đi chơi với chị An đi. Đẻ cô ấy I vui chút thì muốn gì có đó.”
“Anh yên tâm! Giao chuyện này cho em, bảo đảm sẽ khiến chị An vui vè!” Tiểu Cửu vỗ ngực nói.
Lúc đó, Tiểu Cửu thăy Mộ An An từ nhà vệ sinh đi ra: “Anh phá chị ấy, chị ấy thấy anh chỉ tức thêm. Anh đi trước đi, em bảo đảm chị ấy sẽ vui vẻ, sảng khoái.”
Tiểu Cửu vừa nói vừa đẩy Tông Chính Nghiêm đi.
Tông Chính Nghiêm không từ chối.
I
I
Lý do anh ở trung tâm thương mại này là đi bàn chuyện, tình cờ thấy Mộ An An.
Ai biết được rằng nữ thần nhỏ bé’ này lại có cá tính mạnh mẽ như
vậy, đoán là hôm nay ấm ức lắm.
Tông Chính Nghiêm đưa tay xoa đằu Tiểu Cửu, không nói gì nhiều, liền rời đi.
“Tạm biệt anh sáu.” Tiểu Cửu đứng trước cửa, nở nụ cười tươi và vẫy tay.
Cho đến khi Tông Chính Nghiêm đi khuất tầm mắt, cô mớl lẳng lặng cất thẻ vào túi mình.
Trong lúc vui mừng khi có tiền, Tiểu Cửu lại có chút hối hận. Nếu mả anh sáu đến sớm hơn và có tấm thẻ này, bảo đảm sẽ đền bù được cho Đình Đình, cũng không cần phải kỷ vào khế ước bán thân.
Vừa nghĩ đến tờ khế ước là tim Tiểu Cửu lại đau nhói.
Tối nay, Đinh Đinh sẽ tìm cô. Cô còn phải đưa chị An đi vui vẻ nữa, thật bận rộn.
Tiểu Cửu quay về chỗ ngồi.
Mộ An An từ nhà vệ sinh bước ra, tâm trạng đã bình tĩnh hơn. Cô cổ hơi đói nên cúi mặt xuống ăn mì
ý-