Trước cổng có một chiếc Roll Royces đen đậu ở đó.
Ngay khi Mộ An An bước ra, La Sâm lập tức xuống xe và mở cửa sau.
ở ghế sau, Tông Chính Ngự ngồi^ gập chân lại, một sấp tài liệu được đặt lên chân anh.
Sau khi mở cửa, anh ngẩng đầu lên nhìn Mộ An An.
Gương mặt Mộ An An không chút biểu cảm, nhưng vẫn đi về phía
xe vá ngồi vào xe.
Mộ An An ngồi cạnh cừa xe.
La Sâm đóng cửa cho cô rồi quay lại ghế tài xế và lái xe.
Cô nhìn ra cửa sồ và mặc kệ người đàn ông bên cạnh.
Tông Chính Ngự ngồi sang một bên, nhìn khoảng cách giữa hai người.
Nếu là trước đây, ngay khi cô vừa lên xe là lập tức dính sát vào anh.
Lúc thì dựa vào anh, lúc ngồi trong vòng tay anh.
Bây giờ có một khoảng trống lớn ở giữa như vậy, y như đường phân chia lãnh thổ.
“Nhóc con, qua đây.” Tông Chính
Ngự nói.
Mộ An An không những mặc kệ mà còn tỏ vẻ thờ ơ hơn.
Tông Chính Ngự cau mày rồi hành động.
Ai mà biết được, tay anh vừa chạm vào tay Mộ An An, cô liền đẩy ra: “Đừng động vào cháu.”
“Nói lại lần nừa.” Người đàn ông lạnh lùng nói.
Mộ An An nhìn anh, nghiêng đầu nói với La Sâm: “Đến ngã tư thì dừng xe cho tôi xuống.”
La Sâm kinh ngạc với câu ‘Đừng chạm vào cháu’ của Mộ An An.
Nếu không nhờ kĩ năng lái xe xuất sắc thỉ chắc hẳn đã có tai nạn xe rồi.
Suy cho cùng, Mộ An An đã ở Ngự Viên Loan 8 năm. Bên ngoài rất mạnh mẽ, ờ bên cạnh Thất gia liền trở thành con cừu non ngoan ngoãn, nghe lời.
Bây giờ, công khai tạo phản Thất gia?
“Dừng xe.” Mộ An An nói.
La Sâm nhìn Tông Chính Ngự.
Thất gia nói: “Ngồi xuống.”
Mộ An An không nói gì, củi đầu lấy điện thoại ra gừi tin nhắn cho Tiểu Cửu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!