“Vậy thì cùng đi chứ? Chúng ta cùng nhau nhìn ra thế giới.
”
Mộ An An đưa ra mời, Trần Hoa bên kia im lặng gần một phút, cuối cùng dường như lấy hết can đảm, đáp lại: “Đi!”
Mộ An An vui vẻ mỉm cười.
Trần Hoa còn nói: “Có thể gặp bạn trai cậu không?”
Khi Trần Hoa nói “bạn trai”, phải mất
vài giây Mộ An An mới phản ứng lại, sau đó mỉm cười: “À à, bạn trai mình, mình đoán chắc ảnh cũng tới đó.
”
“Cậu thật là, đột nhiên xuất hiện ra một bạn trai, mình có chút thích ứng chưa quen.
” “Tin mình đi, so với cậu mình còn thích ứng chưa kịp đấy.
”
Lúc sau Mộ An An và Trần Hoa lại nói chuyện phiếm một hồi nữa, xong rồi mới kết thúc trò chuyện.
Nhìn chằm chằm vào lịch sử trò chuyện với Trần Hoa, cô chụp lại ảnh màn hình tin nhắn do Tông Chính Ngự gửi đi.
Bạn trai.
Mộ An An mỉm cười đọc hai chữ này, cảm thấy rất thần kỳ.
Nếu chuyện đó không xảy ra trên thực tế, có đánh chết cô cũng không tin, Thất gia còn có thể có nước cờ này.
Nhìn Thất gia có vẻ cao quý lãnh đạm, kỳ thật nội tâm vô cùng lẳng lơ.
Khi bác sĩ Cố mở cửa phòng của Mộ An An ra, liền nhìn thấy Mộ An An đang cầm điện thoại, nằm ở trên giường cười đến run rẩy hết cả người.
Bác sĩ Cố giật giật khóe miệng.
Hắn bởi vì chuyện của du thuyền mà lo lắng cả đêm không ngủ được.
Sáng sớm nay, thật vất vả hắn mới tìm được cơ hội đến phòng của Mộ An An gặp cô.
Hắn vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một cảnh Mộ An An đau khổ và thù hận, kết quả là hình ảnh như thế này, bác sĩ Cố có chút thích ứng không quen.
“Tiểu thư An An?”
Bác sĩ Cố đóng cửa và đi về phía Mộ An An: “Cần tôi đo nhiệt độ cơ thể cho cô không?”
Kiểm tra xem, có phải bị sốt quá mức mà bị bỏng não không.
Mộ An An vẫn nằm trên giường, nghiêng đầu nhìn bác sĩ cố, trên mặt mang theo nụ cười, mang theo vẻ hồng hào của thiếu nữ: “Tôi không có phát sốt, tôi chỉ cảm thấy tôi đang sắp say rồi.
”
Đặc biệt là say đắm.
“Cố Thư Khanh.
” – Mộ An An lại gọi hắn bằng cả họ và tên:”Tôi cảm giác tôi sẽ thu phục được Thất gia, sắp tới rôi.
“Tiểu thư An An, cô lấy lòng tin ở đâu vậy?”
Bác sĩ Cố đặt hộp thuốc xuống, nghiêm túc nhìn các loại thuốc và dụng cụ trong đó, cuối cùng lấy nhiệt kế ra, xoay người đo lại cho Mộ An An.
“37 độ, quả thật có chút sốt.
” – Bác sĩ Cố nghiêm nghị nói.
Mộ An An đẩy ra hắn, từ trên giường ngồi dậy.
Thấy bác sĩ cố khó chịu, cô liền nhân tiện làm chuyện gì đó thất đức…
CHƯƠNG 104: QUẢ THẬT LÀ MỘT CON TIẾU HỒ LY
Khi Mộ An An ngồi xuống, bác sĩ cố cũng đã đi tới, Mộ An An rất không khách khí tức giận nhấc chân lên đạp một phát, bác sĩ cố không phản ứng kịp, suýt chút nữa là ngã xuống đất.
Bác sĩ Cố từ trước đến nay luôn là một người nhã nhặn, nho nhã, có phong độ, đột nhiên bị Mộ An An làm như vậy, lúc này hắn liền hoảng sợ đến bay màu.
“Tiểu thư An An, cô đang làm cái gì vậy?”
‘Tâm tình tốt.
Giọng nói của Mộ An An vô cùng sung sướng: “Tối mai tôi cùng Thất gia tham gia một buổi tiệc rượu.
”
“Tôi biết rồi, vừa nãy khi đi tìm cô, tôi đã nghe Thất gia dặn dò chuyện này với La Sâm.
” -Bác sĩ cố chỉnh sửa quần áo ở trên người lại, rồi ngồi xuống bên cạnh Mộ An An.
“Tiểu thư An An, không phải cô không thích những dịp này nhất sao, tại sao cô lại muốn tham gia?”
“Bởi vì tiệc rượu có thể mặc lễ phục.
”
“Cái này có gì đáng để đi chứ?” – Bác sĩ Cố không hiểu.
Là tiểu công chúa của Thất gia, Mộ An An muốn mặc lễ phục, căn bản không cần phải đợi tham gia một buổi tiệc rượu nào hết.
Chỉ cần nói một câu là được.
Hơn nữa Mộ An An từ trước đến nay không thích tham gia mấy loại yến tiệc, tiệc rượu này, trước đây cô từng phàn nàn ở trước mặt Thất gia, tiệc rượu chính là nơi kết thân với những người có địa vị cao, ăn mặc đẹp đẽ, nhìn thấy liền khiến cho người ta khó chịu.
Cũng bởi vì cô không thích, nên Thất gia sau này cũng không có miễn cưỡng.
Tâm tình của Mộ An An đang rất tốt, đối mặt với câu hỏi ngu ngốc của bác sĩ Cố, cô cũng kiên nhẫn trả lời: “Lễ phục, đó là tiêu chuẩn để một cô gái phát triển thành một phụ nữ.
Bộ lễ phục gợi cảm, khoe ngực, khoe lưng, điều đó rất khác biệt!”
Đến lúc đó hương vị gợi cảm lộ ra, Thất gia sẽ không gọi tôi bằng hai chữ “đứa nhỏ” nữa.
Nhưng khi ý tưởng này của Mộ An An được truyền đạt, bác sĩ cố liền cau mày, lược lo lắng nhìn Mộ An An: “Nhưng mà, tiểu thư An An, Thất gia trông không có giống sẽ để cô mặc đồ gợi cảm ra ngoài?”
Bác sĩ Cố không có nói với Mộ An An, khi hắn đì tìm Mộ An An, đi ngang qua vừa vặn nhìn thấy La Sâm kêu người chuẩn bị lễ phục nữ để cho Thất gia lựa chọn.
Trong một loạt dãy váy đó, không có chiếc nào lộ ngực hay hở lưng.
Tất cả đều là váy công chúa nhỏ màu hồng nhạt, màu trắng và có chút tươi sáng.
Cơ bản không có hương vị phụ nữ.
“Thất gia coi tôi là đứa trẻ, lễ phục nhất định là rất ngây thơ.
” – Mộ An An hiển nhiên hiểu rõ ý của Thất gia: “Nhưng tôi có cách.
”
Nói xong, Mộ An An đột nhiên nhìn về phía bác sĩ cố, mặt mày sáng ngời, mang theo sự trong sáng của một con hồ ly nhỏ.
Bác sĩ Cố có một loại dự cảm không tốt, liền kéo ghế dựa lùi về phía sau.
“Anh lùi cái gì?”
“Tiểu thư An An, mỗi lần cô nhìn tôi với ánh mắt này, chính là muốn làm khó dễ tôi.
” – Bác sĩ cố thành thật giải thích.
Đây là một con hồ ly nhỏ,vô cùng tinh ranh.
Trong lòng luẩn quẩn rất nhiều suy
nghĩ.
“Tôi không có gây khó dễ cho anh.
” -Mộ An An nghiêm nghị.
“Chỉ muốn anh giúp tôi một việc.
”
“Thật xin lỗi tiểu thư An An, năng lực tôi có hạn.
”
“Anh thậm chí còn có một đội quân riêng, năng lực của anh vô hạn.
”
“Thất gia lần này không có làm khó anh sao?” – Mộ An An đột nhiên hỏi một câu.
Bác sĩ Cố lắc đầu.
Hắn trong lòng cũng quan tâm đến vấn đề này.
Sau khi trở về từ du thuyền, Thất gia không truy cứu bất cứ chuyện gì, giống như là không có chuyện này vậy, thậm chí còn không có tìm hắn.
Đội quân của bác sĩ cố là của riêng hắn.
Loại chuyện này ở Ngự Viên Loan coi như là một tội nặng.
Dù sao hắn cũng là người của Ngự Viên Loan, nhưng lại tự mình bồi dưỡng một số thể lực riêng.
Quỷ gia của Bảo Phong Đường đã tự bồi dưỡng thế lực riêng cho mình, nên mới bị Thất gia nhắm đến xử lý.
Ngự Viên Loan, chính là phải trung thành tuyệt đối.
Bác sĩ Cố đã từng nghĩ tới chuyện này, một khi Thất gia tìm đến hắn, hắn lập tức sẽ thú nhận về đội quân riêng của mình, và sẽ nộp lại cho Ngự Viên Loan.
Nhưng nó đã không xảy ra.
.