‘Tôi nhớ chuyện này rồi! An An bị giáo huấn rát ấm ức, tối hôm đó phụ huynh cô ấy đến còn gửi một cuộn video, còn cảnh cáo bác sĩ Quách Ái Hoa là đứa trẻ nhà tôi, không ai cố thể giáo huấn!” Một người của khoa cấp cứu lên tiếng.
Người đó nói xong liền muốn diễn lại một đoạn, nhưng thấy phụ huynh của Mộ An An liền không dám nữa.
“Lúc đó, tôi rất ngưỡng mộ. Chúng tôi theo bác sĩ Quách Ái Hoa nên biết cô ấy trước giờ không thích giải thích, dạy dỗ chúng tôi rất nghiêm túc. Nhưng giáo huấn mà không nể mặt nên phụ huynh mới làm lớn chuyện.”
Chu Mộng Lan nhìn Thất gia: “Vị này là chu của Mộ An An phải không?”
Nói ba thì hơi lớn tuối, người đàn ông này nhin không già tỉ nào mà còn có nét rất điển trai.
Thoạt nhìn lả biết không phải cùng thế giời vởi đám người này rồi, không thể so sánh vởi người bình thường được.
Chu Mộng Lan nghĩ tới nghĩ lui cũng chì nghĩ đến thân phận chú là thích hợp nhất thôi.
Mặt Thất gia tối sầm lại, nhưng vì trong bar nên không thể nhìn rõ.
Mộ An An sững sốt, nhưng khi nghe thấy Chu Mộng Lan gọi chú thì không nhịn được mà cười phá lên.
Cô đính chính cho Thất gia: “Đúng, đây ỉà chú tôi.”
Nói xong cố ỷ nhìn qua Thất gia:
“Chú à, chú nổi xem cháu không nên uống rượu, nhưng chú thì có thể mà.”
Nói xong, Mộ An An rót rượu cho mình: “Chú, nhân dịp hôm nay cháu kính chú một ly để cảm tạ ơn dưỡng dục nhiều năm cùa chú.”
Nhóc con nói kính rượu thì kính thật. ‘
Sau khi dứt lời thì cô nghiêng đằu uống hết ly rượu, sau đỏ rót tiếp rồi đưa cho Tông Chính Ngự: “Chú, ly nảy cảm tạ chú nên chú không uống không được.”
Dường như cô xem mình là vãn bối đang cảm kích trưởng bối.
Trước kia, Thất gia đã quen với việc xưng hô với nhóc con như vậy.
Bên cạnh Mộ An An không bao giờ thiếu những người đàn ông ưu tú.
“Chị An, cảm giác được người ta thích có hơi lạ.” Tiểu Cửu nói.
Tâm trạng Mộ An An đang bay bổng.
Thất gia nhảy từ đằng sau qua trực tiếp ngồi xuống cạnh Mộ An An, đặt tay lên ghế.
Có vẻ như đang đặt ờ trên vai cô.
Tiểu Cửu nói: “Vừa rồi, Lý Nham tỏ tình với em, em thấy hơi phiêu. Thì ra, em cũng có người
thích….haha. Có điều, em phải
nói với Đình Đình.”
Tiểu Cửu có chút kiêu ngạo móc điện thoại ra. í
Tiểu Cửu và Đình Đình đang chiến tranh lạnh.
Còn quyết đoán chặn Đình Đình.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Cửu chặn người khác, mùi vị khá dễ chịu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!