Quách Ải Hoa lạnh lùng nỏi:
‘Thật ngại quá, tôi không cố ý. Nhà tôi có mẹ già đang bệnh, với lương một tháng của bệnh viện tài vụ thì tôi đền không nổi.”
Hiện trường im lặng. Không ai có thể nghĩ rằng bác sĩ Quách Ái Hoa cổ hủ lại có động thái như vậy, kể cả Mộ An An.
Khi Tiều Trân thấy vậy, cô ấy định tiến lên để phát biểu, nhưng Quách Ái Hoa là người nói trước: “Tôi đã thăng chức cho Mộ An An là vì bên trường học đã phản hồi với tôi rằng người này là thủ khoa chuyên ngành.
Sáng nay, tôi đưa cô ấy đi gặp vài bệnh nhân, những bệnh nhân đó là đồng nghiệp của bệnh viện, đều lần lượt phản hồi là chuyên nghiệp và năng lực phản ứng rất ưu tú.
Ngoài ra, tôi đã cho Tiểu Trân cơ hội tương tự vào tuần trước, nhưng cô ấy cho tôi phản ứng gì, các người biết không?”
Quách Ái Hoa nói xong khiến hiện trường đều im phăng phắc.
Tuần trước, Mộ An An còn chưa đến.
Bác sĩ Quách Ái Hoa đã đưa Tiểu Trân đi, có điều khi Tiểu Trân tiêm thuốc cho bệnh nhân đã ghi sai liều lượng, suýt chút thì mắc lỗi lớn rồi.
Sau đó, chính bác sĩ Quách ÁI Hoa là người cứu vãn tình hình.
Mọi người nhìn nhau, hầu hết đều hướng mắt về Tiểu Trân.
Chu Mộng Lan – người luôn bảo vệ Tiểu Trân, lúc này lại cảm thấ
xấu hổ, bà ấy chỉ là một sứ giả chính nghĩa, cũng không nói bất cứ điều gì vào lúc này.
Bác sĩ Quách Ái Hoa không muốn nói nhiều: “Được rồi, đừng làm ồn ở đây nữa. Nếu các người có ý kiến gì với tôi thì trực tiếp khiếu nại với viện trưởng. Đừng làm loạn khoa cấp cứu của tôi lên.”
Bác sĩ Quách Ái Hoa dứt lời rồi nhìn về Mộ An An, sau đó hướng mắt về Chu Mộng Lan nói: “Vừa nãy chỉ là ví dụ thôi, điện thoại đem sửa đi rồi gửi hoá đơn cho tôi.”
“Không, không cần, tôi..” Chu
Mộng Lan nói lắp bắp, chưa dứt câu thì bác sĩ Quách Ái Hoa đã rời đi.
Mặc dù bác sĩ Quách Ái Hoa đã
rời đi, nhưng hiện trường vẫn rất gượng gạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!