Tiểu Cừu đúng là kẻ vô tâm, không để ý đến Tổng Đinh thì ngay lập tức nói xấu mọi người.
“Này, chơi với anh vui bao nhiêu. Anh không giống với Đình Đình nhỏ mọn đó, cả ngày không đá động gì cũng chặn em, hung dữ với em, còn mắng em nữa. Tóc Xoăn, sau này anh là người bạn tốt nhất của Tiểu Cửu, không cần chơi với Tổng Đinh nữa.”
Tóc Xoăn:…..
Em vẫn là nên tìm Tống Đình chơi đi, anh thực sự không muốn làm bạn cùa em, cũng không muốn cùng em chơi, cảm ơn!
Tiểu Cửu không thể nghe thấy tiếng gào thét bất lực trong nội tâm cùa Hoắc Hiển, cô dùng sức kéo Tóc Xoăn ra.
Mộ An An ngồi im trên ghế xem kịch.
Cho đến khi Tống Đinh quay người bỏ đi, mới nhịn không được mà cười một tiếng.
Cô nhìn Thất gia: “Thất gia, chủ nói cỏ phải nói xấu sau lưng người khác nên bị bắt tại chỗ không? Cố điều, sao Tống Đình không xông lên nối?”
Mộ An An cười rất vui vẻ, sau đó ngã vào lòng Thất gia.
Cũng không hiểu sao sau cùng Mộ An An nẳm nừa người trên ghế, hai chân buông thõng còn đầu tựa vào đùi Thất gia.
Nằm xuống và nhìn lên Thất gia.
Vè đẹp vẫn không thể chê vào đâu được.
Thất gia cúi đầu xoa trán Mộ An An: “Vui không?”
“Khá vui.” Mộ An An thốt lên.
Thất gia không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm Mộ An An.
Mất khoảng một phút trước khi anh ấy nói: “Nhóc con.”
“Gì ạ?”
“Có lúc cháu rất dễ dỗ dành.”
Vừa rồi, vẫn không vui vl chuyện của quản gia.
Lúc này, có điều Tiểu Cửu ồn ào quá nên lại cười.
Đứa tré vẫn là đứa trẻ.
Mộ An An liếc mắt và mỉm cười: “Đúng rồi cháu rất dễ dỗ dành.
Vậy nên để cháu bên cạnh, chú sẽ bớt nhiều chuyện, không cần hao tốn tâm tư dỗ cháu.”
“Không được.” Thất gia nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!