Chì cần Thất gia đồng ý, cho dù Hoắc Sâm cố bao nhiêu dã târ’ cũng sẽ nể mặt của Thất gia.
Mộ An An không thể trốn tránh người đàn ông bên cạnh mình.
“Ai mờ miệng cũng không giúp.” Tông Chính Ngự nói.
Vẻ mặt kì vọng của Mộ An An đột nhiên trở nên cứng đờ.
Ngay cả Tiếu Cửu cũng kinh ngạc.
Nói cho cùng, từ khi cô bước chân vảo Ngự Viỗn Loan thì quar điểm đă được đổi mới.
Chì thấy Thất ca chưa bao giờ chiều chị An nhất, chỉ có chiều hơn thôi.
Dù chị An nói gì thl Thất ca cũng đồng ý.
Đây là lần đầu tiên Thất ca nói không giúp? ầ
Mộ An An cũng là lần đầu tiên thấy Thất gia từ chổi mình.
Trên mặt dần như mất hết thể diện.
Trong lòng vô cùng thất vọng.
Mộ An An mỉm cười: “Vậy……”
“Ngoại trừ cháu.” Thắt flla nhln
chàm chằm Mộ An An.
Mộ An An ngập ngừng. “Gi chứ?”
Thất gia nói: “Bất kể ai cũng không bao gồm cháu.”
Mộ An An không nói gi vì không nói nên lời.
Tâm trạng cô lúc vui lúc buồn, có lúc khiến cô cảm thấy khó tiêu và cũng không biết nên trà lời thế nào, càng không thề nói lời nào.^
Nhưng vi Thất gia nói như vậy nên Hoắc Hiển thờ phào nhẹ nhõm.
Khi Thất gia nói câu đó, anh ấy suýt chút bị doạ.
Đơn giản là cô vẫn là sự tồn tại đặc biệt nhất của người đàn ông.
Hoắc Hiển phá tan bầu không khí trầm mặc này; “Vậy cảm ơn chị An và cảm ơn Thất gia trong khoảng thời gian nảy đã châm sóc, tôi đi thu dọn trước đây.”
Mộ An An gật đầu.
Hoắc Hiền định đi, Tiều Cửu ngồi dưới đất đột nhiên bật dậy; “Vậy thì sao, Tóc Xoăn em đi với anh, ngày mai em cùng anh đi đón mẹ anh!”
Tiểu Cửu nói rất nghiêm túc vèr lớn tiếng.
Mộ An An bị sốc bời thái độ của cô ấy.
Kết quả là khi vừa quay đầu lại thi thấy Tống Đinh không biết từ lúc nào đã đứng gần đỏ, biểu cảm trên gương mặt lạnh lùng muốn chết.
Thậm chí còn cỏ chút phẫn nộ. Mộ An An chớp mắt.
Tiểu Cửu hoàn toàn không nhận ra mà chạy đến Hoẳc Hién:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!