Người đàn ông đó….
Thực sự không thấy phiền chút nào.
Hoắc Hiển qua đó, lập tức tim chủ đề: “Vậy tôi chỉ là người qua đường thôi, thấy mấy người nên muốn qua chào hỏi. À đúng rồi, mai tôi sẽ chuyển ra Ngự Viên Loan.”
Chuyển sớm càng tốt.
Mộ An An có chút kinh ngạc:
“Ngày mai đi sao?”
“Vụ án của ba tôi đã kết thúc, ngày mai mẹ được ra ngoài nên tôi đi đón bà ấy.” Hoắc Hiền nói.
Nhắc đến chuyện nhà họ Hoắc vẫn còn chút bi thương.
Gần đây, Mộ An An rất bận rộn với việc riêng của mình, cô ít khi để ý đến tình hình bên nhà họ Hoắc.
Thoạt nhln, có chút ngạc nhiên là vụ án của gia đình họ Hoắc đã được giải quyết.
Nhưng Hoắc Hiển lại nói: “Nội bộ tập đoàn Hoắc thị đã sụp đổ, anh toi chính thức tiếp quản tập đoàn Hoắc thị.”
Hoắc Hiển có một người anh lớn tên Hoắc Sâm.
Hắn ta rất nổi tiếng trong giới kinh doanh và hợp tác cùng Thất gia. Mộ An An ngạc nhiên khi nghe La Sâm báo cáo công việc vởi Thất gia, có nhắc đến Hoắc Sâm.
Hẳn ta là người tàn độc, vì đạt được mục đích mà không từ thù đoạn.
Mộ An An chất vấn: “Vậy anh và dì Ngải Lệ Sa sau này có dự định gi không?”
Mộ An An hỏi xong, tay của Thất gia liền xoa đầu cô.
Anh không nói lời nào, ánh mắt của anh luôn tập trung về Mộ An An.
Mộ An An nhìn một cái.
Luôn cảm thấy ánh mắt mà Thất
gia nhìn cô rất lạnh sống lưng, vẫn còn tức giận vl lúc nãy à?
cùa Thất gia, nắm lấy sợi dây chun đỏ mà cô đưa và kéo rá.
Bên này dang lặng lẽ dỗ người, bên kia thì hỏi Hoẳc Hiển: “Là muốn rời đi à?”
Thất gia nắm chặt tay Mộ An An trong lòng bàn tay.
Hoắc Hiển lắc đầu: “Không có ý định.”
Hắn nhìn Mộ An An khi nói câu đó.
Nhưng Thất gia đang nắm tay Mộ An An thì cau mày.
Mộ An An cỏ chút kinh ngạc, cô nghĩ Hoắc Hiển sẽ chọn cùng dì Ngải Lệ Sa rời khỏi thành phố, đen thành phố A ở.
Suy cho cùng, Giang Thành đối với Hoắc Hiển mả nói thì không thân thiện lảm.
Nhưng con người Hoẳc Hiển…..
“Đưa mẹ anh rời khỏi.”
Mộ An An còn chưa nói xong, Thẳt gia đâ lên tiếng: “Con người Hoắc Sâm đa nghi, nói cho cùng cậu cũng là người thừa kế hợp pháp cùa tập đoàn Hoắc thị, hắn sẽ không tha cho cậu đâu.”
Nếu là người khác thì Thất gia sẽ không nói một câu.
Nhưng Hoắc Hiển là bạn của Mộ An An, vậy nên anh mới nhẳc nhờ.
Mộ An An vô cùng ủng hộ lời của Thất gia: “Cho dù anh không có dã tâm can thiệp vào tập đoàn
Hoắc thị, nhưng không thể hiện là Hoắc Sâm cám thấy anh an toàn.”
Hoắc Hiển cười khổ: “Tôi biết, nhưng tôi không định rời đi. Mẹ tôi… mẹ tôi cũng muốn nhìn ngắm thật kỹ thành phố này.”