Bác sĩ Quách Ái Hoa rất nghiêm túc, vừa nhìn như vậy thì khiến Mộ An An có chút căng thẳng.
Nhưng cô vẫn biết nguỵ trang.
Vậy nên trong tình huống này, biểu cảm vô cùng bình tĩnh: “Vâng, bác sĩ Quách.”
“Còn lại thì cứ theo quy mà tiến hành, tan họp.” Bác sĩ Quách Ái Hoa nói xong thì liền đứng dậy, cầm cái ly giữ nhiệt và quay đầu rời đi.
Khi bác sĩ vừa đi, phòng họp có chút náo loạn.
“Chuyện gì đây? Không phải nói thực tập sinh mới đến đắc tội với bác sĩ Quách sao, sao lại được bác sĩ Quách phân công cho một việc tốt như vạy chứ?
“Có gia cảnh đó, hôm qua bác sĩ Quách nói rồi, người này có gia cảnh mới qua đây.”
“Mấy người đừng nói bậy, người ta là thủ khoa chuyên ngành y học đó.”
“Đứng đầu chuyên ngành cũng có thể mua, bây giờ chuyện gì dùng tiền mà mua không được?”
“Đó là tự bản thân cô nhận định thôi, cô ấy không như vậy đâu.”
“Nảy, tôi nói cô sao cứ nói giúp cho cô ta vậy, muốn bợ đỡ à?”
“Chỉ thật lòng khuyên cô thôi, đừng nói năng linh tinh.”
Tiếng nghị luận xung quanh không hề lớn nhưng Mộ An An vẫn chưa điếc, nên có thể nghe được.
“Có gia cảnh đó, hôm qua bác sĩ Quách nói rồi, người này có gia cảnh mới qua đây.”
“Mấy người đừng nói bậy, người ta là thủ khoa chuyên ngành y học đó.”
“Đứng đầu chuyên ngành cũng có thề mua, bây giờ chuyện gì dùng tiền mà mua không được?”
“Đó là tự bản thân cô nhận định thôi, cô ấy không như vậy dâu.”
“Này, tôi nói cô sao cứ nói giúp cho cô ta vậy, muốn bợ đỡ à?”
“Chỉ thật lòng khuyên cô thôi, đừng nói năng linh tinh.”
Tiếng nghị luận xung quanh không hề lớn nhưng Mộ An An vẫn chưa điếc, nên có thể nghe được.
Có điều, Mộ An An không hứng thủ nghe những người này bàn luận về mình tại sao có thể vào văn phòng ghi chép cùng bác sĩ Quách Ái Hoa.
Suy cho cùng, bản thân Mộ An An cũng không biết tại sao.
Mộ An An đóng sổ, định rời đi thì Tiểu Trân bên cạnh nẳm lấy áo của Mộ An An.
Biểu cảm kỳ lạ nhìn Mộ An An: “Chẳng trách cô đến trễ cũng lỷ lẽ hùng hồn như vậy, thl ra là có gia
thế.7….”
Mộ An An cau mày: “Tôi không đến trễ.”
“Bác sĩ Quách nổi tiếng là cổ hủ trước kia đại tiểu thư nhà họ Giang theo bác sĩ Quách phạm lỗi, cũng bị giáo huấn trước mặt
nhiều người như vậy, căn bản là không nể mặt. Sao đến cô thì lại nể mạt như vậy, gia cành của cô rất mạnh đúng không?”
“Sao không phải là nâng lực của tôi không tệ nên bác sĩ Quách muốn đề bạt?” Mộ An An không thích những lời nói của Tiều Trân.
Kết quả, Mộ An An vừa nói ra thì Tiểu Trân mỉm cười: “Cô nói gì vậy, thực tập mới ngày thứ hai mả có thể theo bác sĩ đến văn phòng, người bình thường làm gì hưởng được cơ hội này. Cô đừng giả vờ nữa, dù sao thì cũng nhờ gia cảnh thỏi.”